Thứ Bảy, 17 tháng 8, 2013

Trăng và Lời

Soẹt. Điện cúp. Tôi được dịp thả lỏng tâm trí. Từ hành lang tôi cảm nhận từng làn gió nhẹ nhàng, từng cành lá rung rinh phả minh dưới ánh trăng êm dịu. Trăng sáng quá! Trăng sáng tự bao giờ thế mà mấy khi tôi nhận ra.
Tôi chợt nhớ đến Lời. Lời vốn đã tự hữu. Lời tràn ngập khắp nơi. Lời trong trăng. Lời trong gió. Lời trong cành lá đong đưa. Vậy mà mấy khi tôi nhận thấy? Chỉ khi nào dám cắt tỉa chính mình tôi mới nhận ra Lời vốn đã ở trong lòng.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét