Giảng giải đạo lý thánh bằng lời nói và chữ viết cũng như những phương thế khác giúp phổ biến và am hiểu đức tin là điều cốt yếu của ơn gọi Đa Minh (x. HP, số 102)
- Trang chủ
- Nói với Chúa
- Thường Niên ▼
- Tuần I
- Tuần II
- Tuần III
- Tuần IV
- Tuần V
- Tuần VI
- Tuần VII
- Tuần VIII
- Tuần IX
- Tuần X
- Tuần XI
- Tuần XII
- Tuần XIII
- Tuần XIV
- Tuần XV
- Tuần XVI
- Tuần XVII
- Tuần XVIII
- Tuần XIX
- Tuần XX
- Tuần XXI
- Tuần XXII
- Tuần XXIII
- Tuần XXIV
- Tuần XXV
- Tuần XXVI
- Tuần XXVII
- Tuần XXVIII
- Tuần XXIX
- Tuần XXX
- Tuần XXXI
- Tuần XXXII
- Tuần XXXIII
- Tuần XXXIV
- Vọng và Giáng Sinh ▼
- Chay và Phục Sinh ▼
- Lễ Riêng ▼
- Đức Mẹ ▼
- Gia đình
- Tài liệu ▼
Hiển thị các bài đăng có nhãn Thơ. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Thơ. Hiển thị tất cả bài đăng
Thứ Năm, 5 tháng 11, 2015
KHÔNG ĐỀ
Đâu cần điện ngọc cao sang
Đâu cần đá quý bệ vàng nâng chân
Chỉ là mang một tấm thân
Cùng người khốn khó, song hành nhân gian
Thứ Bảy, 17 tháng 8, 2013
Xuân hy vọng
Ngài gọi con, ôi tình yêu vĩ đại !
Từ hư vô con đã có hình hài
Ngày tháng năm lớn mãi cùng thời gian
Bao ân huệ đời con sao kể xiết.
Vậy mà con vẫn bao năm biền biệt
Quên tình Ngài đã ấp ủ yêu thương.
Con lênh đênh giữa sóng biển trăm chiều
Đời vội vã đâu biết gì chân lý
Để lắng nghe để cảm nghiệm Thánh ý
Để trái tim rung động chút yêu thương.
Mãi say mê trên những bước dặm trường
Sống bổng lặng và con chợt nhận rõ
Cuộc đời con là tình yêu Cha đó
Dù vô tâm con quay đầu chối bỏ
Ngài vẫn yêu vẫn mòn mỏi mong chờ.
Ôi tình yêu! Sao con nở hửng hờ?
Con bổng thẹn khi thấy Ngài buồn bả.
Nhưng tình yêu vượt muôn trùng sống cả
Con trở về trong vội vả nắng xuân.
Đời trùng dương bao mùa xuân tất cả
Xuân âm u, xuân tội đời vội vả
Từ hư vô con đã có hình hài
Ngày tháng năm lớn mãi cùng thời gian
Bao ân huệ đời con sao kể xiết.
Vậy mà con vẫn bao năm biền biệt
Quên tình Ngài đã ấp ủ yêu thương.
Con lênh đênh giữa sóng biển trăm chiều
Đời vội vã đâu biết gì chân lý
Để lắng nghe để cảm nghiệm Thánh ý
Để trái tim rung động chút yêu thương.
Mãi say mê trên những bước dặm trường
Sống bổng lặng và con chợt nhận rõ
Cuộc đời con là tình yêu Cha đó
Dù vô tâm con quay đầu chối bỏ
Ngài vẫn yêu vẫn mòn mỏi mong chờ.
Ôi tình yêu! Sao con nở hửng hờ?
Con bổng thẹn khi thấy Ngài buồn bả.
Nhưng tình yêu vượt muôn trùng sống cả
Con trở về trong vội vả nắng xuân.
Đời trùng dương bao mùa xuân tất cả
Xuân âm u, xuân tội đời vội vả
Và hôm nay xuân tha thứ cuộc đời
Trong tình yêu xuân chiếu tỏa khắp nơi
Trong CHÚA XUÂN một hồn xuân hy vọng.
Trong tình yêu xuân chiếu tỏa khắp nơi
Trong CHÚA XUÂN một hồn xuân hy vọng.
Thứ Sáu, 16 tháng 8, 2013
Mẹ yêu
Nước trong nguồn từ xưa nay vẫn chảy
Mẹ thương con, Ôi mẫu tử cao dầy!
Từ bao năm vẫn từng phút từng giây
Dõi bước theo con từng ngày khôn lớn.
Tiếng à ơi ngày xưa ru con lớn
Tiếng yêu thương con vững bước vào đời
Và hôm nay ngàn xa xăm cách trở
Tiếng lòng con tha thiết quá: “Mẹ ơi!”
Gió mùa đông đã len về trong áo
Gió tình yêu con thao thức trong lòng
Qua bao năm, bao miệt mài cay đắng
Bỗng lòng con thổn thức tiếng “Mẹ yêu”.
Mẹ thương con, Ôi mẫu tử cao dầy!
Từ bao năm vẫn từng phút từng giây
Dõi bước theo con từng ngày khôn lớn.
Tiếng à ơi ngày xưa ru con lớn
Tiếng yêu thương con vững bước vào đời
Và hôm nay ngàn xa xăm cách trở
Tiếng lòng con tha thiết quá: “Mẹ ơi!”
Gió mùa đông đã len về trong áo
Gió tình yêu con thao thức trong lòng
Qua bao năm, bao miệt mài cay đắng
Bỗng lòng con thổn thức tiếng “Mẹ yêu”.
Lữ khách không hành trang
Là người lữ khách tha phương
Ra đi mang nặng hành trường tương lai,
Đường xa mỏi gối mệt nhoài
Con xin bỏ lại một vài hành trang.
Đường dài vẫn nặng vai mang
Băn khoăn con lại chia hai gánh lòng.
Hành trình vẫn cứ long đong
Quyết tìm chân lý, tấm lòng con dâng
Mà sao lòng vẫn nặng lòng
Tiếng đêm nhắn nhủ: “long đong là vì:
Hành trang đè nặng bước đi
Lòng còn bận bịu bao bì trước sau.”
Nghe ra lòng mới nhủ lòng
“hành trang còn nặng, Thiên Đàng còn xa”.
Vòng tay rộng mở gọi là
Anh em chia sẻ, mặn mà tình thâm.
Đường xa, ừ vẫn còn xa!
Hành trang không gánh cũng là gần thôi.
Ra đi mang nặng hành trường tương lai,
Đường xa mỏi gối mệt nhoài
Con xin bỏ lại một vài hành trang.
Đường dài vẫn nặng vai mang
Băn khoăn con lại chia hai gánh lòng.
Hành trình vẫn cứ long đong
Quyết tìm chân lý, tấm lòng con dâng
Mà sao lòng vẫn nặng lòng
Tiếng đêm nhắn nhủ: “long đong là vì:
Hành trang đè nặng bước đi
Lòng còn bận bịu bao bì trước sau.”
Nghe ra lòng mới nhủ lòng
“hành trang còn nặng, Thiên Đàng còn xa”.
Vòng tay rộng mở gọi là
Anh em chia sẻ, mặn mà tình thâm.
Đường xa, ừ vẫn còn xa!
Hành trang không gánh cũng là gần thôi.
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)