Giảng giải đạo lý thánh bằng lời nói và chữ viết cũng như những phương thế khác giúp phổ biến và am hiểu đức tin là điều cốt yếu của ơn gọi Đa Minh (x. HP, số 102)
- Trang chủ
- Nói với Chúa
- Thường Niên ▼
- Tuần I
- Tuần II
- Tuần III
- Tuần IV
- Tuần V
- Tuần VI
- Tuần VII
- Tuần VIII
- Tuần IX
- Tuần X
- Tuần XI
- Tuần XII
- Tuần XIII
- Tuần XIV
- Tuần XV
- Tuần XVI
- Tuần XVII
- Tuần XVIII
- Tuần XIX
- Tuần XX
- Tuần XXI
- Tuần XXII
- Tuần XXIII
- Tuần XXIV
- Tuần XXV
- Tuần XXVI
- Tuần XXVII
- Tuần XXVIII
- Tuần XXIX
- Tuần XXX
- Tuần XXXI
- Tuần XXXII
- Tuần XXXIII
- Tuần XXXIV
- Vọng và Giáng Sinh ▼
- Chay và Phục Sinh ▼
- Lễ Riêng ▼
- Đức Mẹ ▼
- Gia đình
- Tài liệu ▼
Thứ Tư, 14 tháng 8, 2013
Chạnh lòng hay chạy trốn?
Được tin báo tôi chạy đến bệnh viện tìm Em. Tiếng gọi, tiếng khóc, tiếng la, tiếng rên, v.v., hòa trộn vào nhau làm tăng thêm vẻ ồn ào khó chịu của một không gian vốn đã chật hẹp. Nơi đây, tôi nhìn thấy những vẻ mặt khác nhau: buồn bã, lo lắng, mệt mỏi, đau đớn, chịu đựng, tuyệt vọng. Hòa mình trong khung cảnh đó khiến lòng tôi vừa xót xa vừa bất lực. Tôi quay bước với những câu hỏi trái ngược: Mình có chạnh lòng thương hay đang chạy trốn trước đau khổ của con người?
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét