Thứ Tư, 14 tháng 8, 2013

Chạnh lòng hay chạy trốn?

Được tin báo tôi chạy đến bệnh viện tìm Em. Tiếng gọi, tiếng khóc, tiếng la, tiếng rên, v.v., hòa trộn vào nhau làm tăng thêm vẻ ồn ào khó chịu của một không gian vốn đã chật hẹp. Nơi đây, tôi nhìn thấy những vẻ mặt khác nhau: buồn bã, lo lắng, mệt mỏi, đau đớn, chịu đựng, tuyệt vọng. Hòa mình trong khung cảnh đó khiến lòng tôi vừa xót xa vừa bất lực. Tôi quay bước với những câu hỏi trái ngược: Mình có chạnh lòng thương hay đang chạy trốn trước đau khổ của con người?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét