Hiển thị các bài đăng có nhãn CN7. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn CN7. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Bảy, 1 tháng 3, 2014

KHÔNG AI ĐỘC QUYỀN LÀM VIỆC THIỆN

Thứ Tư – Tuần VII TN (Mc, 9,38-40)
Ông Gio-an nói với Đức Giê-su : "Thưa Thầy, chúng con thấy có người lấy danh Thầy mà trừ quỷ. Chúng con đã cố ngăn cản, vì người ấy không theo chúng ta."
Đi từ cuộc sống: Năm 1992, linh mục Phêrô Nguyễn Vân Đông quyết định xây cho các thai nhi xấu số một nắm mộ tươm tất thay vì “nằm vất vưởng” khắp nghĩa trang thành phố Pleiku. Công việc của cha nhận được sự ủng hộ và cộng tác của nhiều người, thuộc nhiều thành phần khác nhau. Cha được cấp cho một mảnh đất bên triền đồi, các Sư tại các Chùa cũng đến đề nghị được cộng tác, nhiều người khác đã góp công sức và tiền của trong công việc từ thiện này.
Lời Chúa soi đường: Gioan thấy có người nhân danh Thầy mà trừ quỷ thì cố ngăn cản vì người đó không thuộc nhóm các ông. Gioan đã lấy nhóm của mình làm chuẩn, làm điểm quy chiếu. Theo cái nhìn hạn hẹp của Gioan, làm phép lạ là độc quyền của nhóm, dù cho thực tế, có lần các ông đã không trừ nổi tên quỷ! (x. Mc 9,18)
Tận hưởng niềm vui: Đức Giê-su mở rộng cái nhìn của Gioan. Tiêu chuẩn không phải là thuộc một nhóm nhỏ nhưng là “nhân danh Thầy”. Với cái nhìn này, khái niệm “nhóm” của Đức Giê-su được mở rộng: bất kể ai cũng có thể làm phép lạ, làm việc thiện, việc tốt, miễn là họ không chống lại những người mang danh Đức Ki-tô.
Chung lời cầu nguyện: Chúng con vẫn hay phân biệt nhóm này với nhóm kia. Sự ích kỷ, so đo nhiều khi làm cản trở chương trình của Chúa. Xin cho con mở rộng tầm nhìn để cộng tác với nhau xây dựng Nước Chúa ngay trên trần gian này.

ĐỐI DIỆN THỰC TẠI

Thứ Ba, tuần VII TN (Mc 9,30-37)
Đức Giê-su dạy các môn đệ rằng : "Con Người sẽ bị nộp vào tay người đời, họ sẽ giết chết Người, và ba ngày sau khi bị giết chết, Người sẽ sống lại." Nhưng các ông không hiểu lời đó, và các ông sợ không dám hỏi lại Người.
Đi từ cuộc sống: “Chán quá mọi người ơi, ước gì thời gian quay trở lại”. Đó là status của các bạn trẻ mà tôi thường đọc được trên facebook. Qua status đó, tôi đọc được một nỗi lòng muốn được chia sẻ để vơi nhẹ nỗi lòng, để tìm một sự đồng cảm. Đàng sau lời tâm sự đó, cũng có thể là một ước muốn né tránh thực tại, một thực tại buồn chán không ai muốn đối diện.
Lời Chúa soi đường: Đời sống đức tin cũng hay đối diện với những thực tại như thế. Theo Tin Mừng, đây là lần thứ hai Đức Giê-su tiên báo cuộc khổ nạn cho các môn đệ. Người muốn các ông dần làm quen để đối diện với chúng. Thế nhưng các ông vẫn không hiểu. Đã không hiểu, lẽ ra các ông phải hỏi Đức Giê-su, thế nhưng các ông lại sợ không dám hỏi.
Tận hưởng niềm vui: Các môn đệ đang sợ điều gì? Chắc không phải sợ Đức Giê-su vì đã có lần các ông không hiểu và đã hỏi lại Người (x. Mc 4,10-13). Hẳn là các ông thấy thực tại đó chẳng dễ đón nhận. Đó là một thực tại u buồn, thê lương và mang màu tang tóc. Các ông muốn tranh né thực tại đó để tiếp tục theo đuổi những mong ước của mình. Đức Giê-su đã cảnh tỉnh các ông bằng tấm gương về sự phục vụ.
Chung lời cầu nguyện: Chúa đã đối diện với những thực tại đau thương để đồng cảm với thân phận con người và mang lại niềm an ủi cho những ai đang đối diện với chúng. Xin Chúa thêm sức để chúng con can đảm đối diện với chính thực tại của mình.