Thứ Bảy, 30 tháng 8, 2014

TÀI GIỎI VÀ TRUNG THÀNH

Thứ 7 tuần XXI TN (Mt 25,14-30)
“Khá lắm ! Hỡi đầy tớ tài giỏi và trung thành ! Được giao ít mà anh đã trung thành, thì tôi sẽ giao nhiều cho anh”
Trong tương quan với Thiên Chúa, tài giỏi và trung thành phải luôn đi đôi với nhau. Tài giỏi là biết sử dụng những khả năng của mình, dù nhiều hay ít; trung thành là sử dụng những khả năng đó để sinh ích cho Thiên Chúa và cho người khác. Vì vậy, nếu chỉ tài giỏi mà thôi thì vẫn chưa đủ.
Người đầy tớ thứ ba ắt hẳn cũng tài giỏi, tương ứng với nén bạc mà anh được giao. Điều đáng tiếc là anh đã không trung thành. Nén bạc vẫn còn nguyên. Anh không làm mất mát. Nhưng bấy nhiêu chưa đủ. Anh bị kết án là “xấu xa và biếng nhác”.
Dưới ánh mắt Thiên Chúa, mỗi người chúng ta đều tài giỏi. Ai cũng có những nén bạc Chúa trao. Thế nhưng chúng ta đã trung thành chưa? Chúng ta đã làm gì để cuộc đời chúng ta sinh ít lợi cho Thiên Chúa, cho Giáo hội và cho tha nhân?

Thứ Sáu, 22 tháng 8, 2014

CON ĐƯỜNG DÀI NHẤT



Thứ Bảy tuần XX TN (Mt 23,1-12)
Tất cả những gì họ nói, anh em hãy làm, hãy giữ, còn những việc họ làm, thì đừng có làm theo, vì họ nói mà không làm.
Đi từ cuộc sống: Gandhi được coi là một đấng thánh của người dân Ấn Độ. Lần nọ, một bà mẹ dẫn con gái đến nhờ ông khuyên bỏ thói quen ăn quá nhiều đường. Ông nhìn đứa bé suy nghĩ rồi hẹn ba tuần sau hãy trở lại. Ba tuần sau, ông trìu mến nhìn đứa bé rồi nhẹ nhàng khuyên “Con à, ăn đường nhiều không tốt đâu nó sẽ khiến con bị sâu răn đó. Con hãy cố gắng từ bỏ tật xấu này đi nhé !” Đứa bé chăm chú lắng nghe và hứa sẽ nghe lời ông. Mẹ đứa bé lấy làm thắc mắc tại sao chỉ một lời khuyên đơn giản vậy thôi mà lại phải hẹn đến ba tuần. Ông chậm rãi đáp:  vì trước đó tôi cũng thích ăn ngọt, tôi không chắc mình có từ bỏ được thói xấu đó không nên phải dành ba tuần để tập trước. Sau khi đã bỏ được rồi tôi mới dám khuyên cháu.
Lời Chúa soi đường: Các kinh sư và Pharisêu là những thầy dạy của dân, thế nhưng họ nói mà không làm. Họ dạy dân những điều luật chi li phải giữ, họ chất lên vai dân gánh nặng của luật còn chính họ thì ung dung với những hình thức khoe khoang bên ngoài.
Tận hưởng niềm vui: Con đường dài nhất là con đường từ cái miệng đến đôi tay. Chúng ta nói rất dễ nhưng làm thì rất khó. Chúng ta dễ dàng đưa ra một lời khuyên nhưng chính bản thân ta thì hay làm ngược lại. Đức Giê-su đã làm tất cả những gì Người dạy chúng ta, cụ thể là tình yêu được thể hiện qua cái chết của Người.
Chung lời cầu nguyện: Xin Chúa cho con biết khiêm tốn khi đưa ra lời khuyên và biết sống những gì mình đã hay sẽ nói.

Thứ Hai, 18 tháng 8, 2014

THEO CHÚA LÀ LỘI NGƯỢC DÒNG



Thứ 3 tuần XX TN (Mt 19,23-30)
“Thầy coi, phần chúng con, chúng con đã bỏ mọi sự mà theo Thầy. Vậy chúng con sẽ được gì ?”
Lời mời gọi của Đức Giê-su luôn là cuộc lội ngược dòng. Theo Đức Giê-su thường là đi “ngược dòng” thời đại. Chẳng hạn trong khi mọi người cố vun vén cho mình thì lời mời gọi của Đức Giê-su là “từ bỏ”.
Thế nhưng, lời mời gọi đó không phải là vô lý. Giống như ông bà nguyên tổ, càng rời xa vườn địa đàng để tiến về phía trước là càng lìa xa Thiên Chúa, chỉ có quay ngược dòng mới có cơ may gặp được Ngài; chúng ta cũng vậy, chỉ khi can đảm lội ngược dòng, chúng ta sẽ có cơ may gặp Chúa nhiều hơn.
Đức Giê-su mời gọi ta từ bỏ, nhưng Ngài cũng nói rõ, từ bỏ vì cái gì và từ bỏ để được gì.
Vì danh Đức Giê-su, chúng ta đã từ bỏ điều gì chưa? Nếu phải lựa chọn, ta sẽ chọn điều gì? Để đưa ra một quyết định cụ thể chắc chắn không đơn giản. Xin Chúa trợ giúp thêm cho chúng con.

Thứ Tư, 13 tháng 8, 2014

LÒNG QUẢNG ĐẠI CỦA THIÊN CHÚA VÀ SỰ BỦN XỈN CỦA CON NGƯỜI



Thứ 5 tuần XIX TN (Mt 18,21-19,1)
 Cha mẹ nuôi con biển hồ lai láng/ con nuôi cha mẹ tính tháng tính ngày
Xưa nay cha mẹ hy sinh cho con cái thật dễ dàng, nhưng không phải con cái nào cũng sẵn sàng hy sinh cho cha mẹ. Cũng vậy, Thiên Chúa luôn sẵn sàng tha thứ cho con người nhưng đòi hỏi con người đáp trả lại bằng cách tha thứ cho nhau thì thật khó.
Mười ngàn yến vàng và một trăm quan tiền, một khoảng cách thật lớn, giống như ranh giới giữa Thiên Chúa và con người. Ta nợ Chúa bao nhiêu, Chúa vẫn sẵn sàng tha, vậy mà anh em nợ ta, bằng mọi giá ta đòi cho được. Chúa bỏ qua cho ta tất cả còn ta thì chi li tính toán với nhau.
Vẫn biết phận người yếu đuối, Chúa vẫn mời gọi ta bắt chước Người mà tha thứ cho nhau. Tha thứ cho nhau không phải vì ta cao thượng, cũng chẳng phải vì người khác đáng được thứ tha nhưng là để được hưởng sự tha thứ của Chúa.
Linh mục Maximilianô kônbe mà chúng ta mừng lễ hôm nay đã sống trọn lời mời gọi tha thứ của Đức Giê-su. Ngài tự nguyện đón nhận cái chết thay cho một bạn tù. Ngài sẵn sàng hy sinh cả mạng sống mình cho tha nhân mà không hề oán than.
Lạy Chúa, xin tha tội cho chúng con như chúng con cũng tha kẻ có tội với chúng con…

Thứ Bảy, 9 tháng 8, 2014

THẦY VẪN Ở BÊN

Chúa nhật 19 TNA (Mt 14,22-33)
Đêm tăm tối, sóng bập bềnh. Các môn đệ hoảng loạn. Các ông đang ở giữa sóng cả, cũng có nghĩa là giữa trùng vây của sự dữ và ma quỷ. Thầy thì lại vắng mặt. Thật là một tình huống đáng sợ. Sợ hãi còn che mất đôi mắt các ông. Các ông không còn nhận ra thầy mình. Tuy thế, trong những lúc nguy cấp nhất, thầy vẫn hiện diện trong cuộc đời các ông. Thầy chưa bao giờ vắng mặt. Thầy vẫn luôn ở kề bên.
Cuộc đời chúng ta cũng như hành trình của các môn đệ. Chúng ta đang ở giữa biển cả thế gian. Quanh ta có nhiều điều vây bủa, lôi kéo, trù dập. Đôi lúc chúng ta hốt hoảng, lo sợ. Sợ hãi khiến ta không còn nhận ra Chúa trong cuộc đời mình. Thế nhưng, Chúa vẫn luôn đồng hàn bên cạnh. Thậm chí có những lúc, tưởng như rã rệu, gục ngả, chính Chúa đỡ nâng và cõng ta trên lưng. Với niềm tin, chúng ta sẽ nhận ra sự hiện diện yêu thương của Chúa trong cuộc đời mình.

Thứ Năm, 7 tháng 8, 2014

“NÓI VỚI CHÚA VÀ NÓI VỀ CHÚA”



Ngày 8 .8: Lễ thánh Đaminh
Đó là châm ngôn sống của cha thánh Đaminh. Cha luôn nói với Chúa mọi nơi mọi lúc: khi đi đường cũng như lúc dừng chân; khi đi xa cũng như lúc ở nhà; trong nhà nguyện cũng như nơi phòng học; khi làm việc cũng như lúc nghĩ ngơi. Nói với Chúa chính là lương thực sống của cha thánh. Cha nói với Chúa về mọi chuyện: niềm vui cũng như nỗi buồn; sung sướng cũng như đau khổ; chuyện của mình cũng như của tha nhân. Mọi diễn biến trong cuộc sống cha Đaminh đều nói với Chúa. Chính những giờ “nói với Chúa” lại thêm động lực và “chất liệu” để cha “nói về Chúa”.
Cha Đaminh luôn tận dụng mọi cơ hội để nói về Chúa. Nói về Chúa là niệm vui, là động lực, là lẽ sống của cha. Cha nói về Chúa với tất cả hăng say. Lửa nhiệt thành luôn nung nấu và thôi thúc tâm hồn cha. Nhờ thế cha có thể nói về Chúa mà không biết mệt mỏi.
“Nói với Chúa và nói về Chúa” luôn kết hợp với nhau. Cả hai nuôi dưỡng và bổ túc cho nhau. Xin cho cuộc đời của mỗi người chúng con luôn là sự kết hợp hài hòa giữa nói với Chúa và nói về Chúa, để chúng con cũng trở thành nhân chứng Tin Mừng của Đức Giê-su Ki-tô.