Hiển thị các bài đăng có nhãn Gia đình. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Gia đình. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Hai, 4 tháng 8, 2014

Thánh nữ Mônica, tình mẹ bao la

Ngày 27: Thánh monica
 
Mẹ chẳng còn trông mong gì trên đời này nữa. Trước đây, lý do duy nhất khiến mẹ ước mong được nán lại thêm một chút trong cuộc sống này là để nhìn thấy con thành một Ki-tô hữu trong Hội thánh Công giáo trước khi mẹ nhắm mắt lìa đời.[1] Đó là một trong những lời tâm sự cuối cùng của thánh nữ Mônica mà thánh Âu-tinh đã ghi lại trong cuốn Tự thuật.

Ước mơ thật giản dị, nhưng cũng thật lớn lao của một người mẹ. Giản dị bởi đó không phải là ước mơ cho con cái trở nên khôn ngoan, nổi tiếng, giàu sang hay quyền lực. Giản dị vì ngài chỉ mong ước con mình trở nên một Ki-tô hữu trong lòng Hội thánh. Nhưng, mong ước đó cũng thật lớn lao. Lớn lao bởi ngài đã dành trọn tâm tư, tình cảm và cả sức lực nữa để thực hiện ước mơ đó. Tấm lòng người mẹ thật bao la. Ngài đã theo chân con suốt một chặng đường dài để chăm sóc, để khuyên bảo, để cầu nguyện cho con nhận ra ánh sáng Chân lý đích thực.

Lạy Chúa, tình mẹ thật thiêng liêng và cao cả. Tình mẹ chính là hình ảnh rõ nét nhất của tình yêu Thiên Chúa dành cho con người. Ngày nay, nhiều người mẹ vẫn dành trọn cuộc đời mình cho con cái, nhưng đích đến không còn là trở thành một Ki-tô hữu trong lòng Hội thánh. Thực vậy, nhiều người mẹ dành nhiều tiền bạc, thời gian và cả sức lực để lo cho con cái được ăn học đàng hoàng, được có chỗ làm ổn định, có tương lai khá giả; còn việc trở thành một Ki-tô hữu như thế nào thì họ phó mặc cho Giáo hội. Họ chỉ biết chở con đến nhà thờ mà không biết con mình học cái gì và học như thế nào. Trở thành một Ki-tô hữu trưởng thành là mục tiêu thứ yếu khuất chìm trong bao thứ mục tiêu khác.    
Xin Chúa, nhờ lời chuyển cầu của thánh nữ Mônica, soi sáng cho những ai đang sống thiên chức làm mẹ, biết hướng dẫn con mình đến mục tiêu hệ trọng nhất của đời người, đó là: sống với Chúa và sống cho Chúa.





[1] Trích bài đọc kinh Sách lễ thánh Mônica.

Chủ Nhật, 13 tháng 4, 2014

NUỐI TIẾC (KỲ 1)



Cha nuôi dưỡng cô nhi, Đấng đỡ bênh quả phụ, chính là Thiên Chúa ngự trong thánh điện Người” (Tv 68,6).

Ấn tượng với dáng ngồi tư lự, ánh mắt xa xăm, tôi lại ngồi bên em hỏi chuyện.
-          Em ngồi đây làm gì?
-          Dạ, con bán vé số. Vừa nói em vừa lấy sấp vé số trong túi áo ra.
-          Sao con không đi bán mà ngồi đây?
-          Con ngồi đây bán cho những người tới đọc kinh.
-          Con có đi học không?
-          Dạ con học buổi tối
-          Lớp mấy rồi?
-          Dạ, lớp sáu.
-          Thế con đi bán cả ngày à?
-          Dạ không, con đi bán buổi sáng, sau đó về đưa cho nội bán tiếp, con ở nhà học bài.
-          Nhà con có đông người không?
-          Nhà con có 7 người, con ở với nội và gia đình chú.
-          Thế bố mẹ con đâu?
-          Bố con mất rồi, mẹ con đã bỏ đi
Nghe giọng Em trầm buồn, tôi không dám hỏi nữa. Sợ đào sâu vào ký ức em không đúng lúc. Cầm xấp vé số trên tay, tôi định bụng sẽ mua “ủng hộ” em vài tấm. Bỗng điện thoại reo, Tôi đang có cuộc hẹn quan trọng. Thế là vội vàng đưa sấp vé số cho thằng bé, tôi định bụng lát quay lại sẽ mua. Thế nhưng khoảng 15 phút sau tôi quay lại thì chỉ thấy chiếc ghế trống. Thằng bé đã mất hút giữa dòng người xuôi ngược. Tôi nhìn quanh hối tiếc và quyết định sẽ tìm gặp lại em. (còn tiếp)

Thứ Tư, 19 tháng 2, 2014

SINH CON BẤT CHẤP SỰ PHẢN ĐỐI CỦA BÁC SĨ

Chuyện thời sự: Rachel Collins (quốc tịch Anh) được các bác sĩ chẩn đoán là bị thiếu nước ối, hậu quả là lượng máu nuôi thai nhi bị giảm sút, thai nhi sẽ bị suy dinh dưỡng và nghiêm trọng hơn là chết lưu trong tử cung hoặc chết ngay lúc chuyển dạ. Vì vậy các bác sĩ khuyên Collins nên chấm dứt thai kỳ bằng cách đẩy bào thai ra sớm. Bác sĩ còn cảnh báo là nếu sống sót thì đứa con sẽ không có thận hoặc phổi hoạt động không được hiệu quả.
Bất chấp khuyến cáo của bác sĩ, Collins quyết giữ bào thai trong bụng.
Collins đã viết nhật ký dành cho con mỗi ngày với hy vọng nó có thể giúp cô vơi bớt nỗi đau. Nhật ký có tiêu đề: “Alfie: sinh ra để sẵn sàng chiến đấu – Con là điều kỳ diệu của bố mẹ”. Alfie là tên mà cô dự định sẽ đặt cho con. Cuốn nhật ký lưu lại cảm xúc của bà mẹ trẻ khi hạnh phúc biết mình có con rồi lại rơi vào tuyệt vọng khi biết mình có thể mất con vĩnh viễn.
Ngày 21 tháng 10 năm 2013, bác sĩ chỉ định phải sinh mổ khẩn cấp bé Alfie ở tuần thứ 30 và thật bất ngờ là đứa bé hoàn toàn khỏe mạnh.
Giờ đây tất cả những trang nhật ký đã được cô lưu giữ cẩn thận chỉ chờ khi Alfie lớn lên, cô sẽ đưa cho con đọc. (nguồn: aFamily.vn)
Chút cảm nghĩ: Collins đã cảm nhận được sự sống kỳ diệu cô đang cưu mang và cương quyết giữ con đến cùng, bất chấp hậu quả. Nếu mọi người mẹ đều ý thức và can đảm bảo vệ sự sống thì các nghĩa trang đồng nhi không phải mọc lên trên khắp miền đất nước. Không biết Collins có tin vào Chúa hay không nhưng hành động của cô thật là một gương “sống Tin Mừng” vậy!

XIN THAY ĐỔI VỢ TÔI !

Chuyện thời sự: Sau một trận cãi nhau, anh chồng nhắn tin cho tôi nhờ cầu nguyện. Thế nhưng nội dung tin nhắn của anh là: “Xin thầy cầu nguyện cho vợ tôi thay đổi tính nết, trở nên hiền dịu hơn, quãng đại hơn, biết yêu thương phục vụ hơn.”
Tôi không biết nội dung cuộc cải vả là gì. Tôi cũng không biết ai đúng ai sai. Thế nên tôi không vui lắm với lời đề nghị của anh. Tôi trả lời rằng sẽ cầu nguyện cho cả gia đình anh, nhất là trong năm Tân Phúc Âm hóa gia đình này. Vậy mà anh vẫn cố đề nghị: xin hãy cầu nguyện cho vợ tôi thay đổi!
Chút cảm nghĩ: Để xây dựng bầu khí gia đình, nhất là sau những đổ vỡ, cần phải có sự thay đổi của cả hai. Nếu mình chỉ muốn “người kia” thay đổi mà thôi thì cũng đồng nghĩa với khẳng định: tôi luôn đúng còn “người kia” luôn sai. Với suy nghĩ và thái độ như vậy thì thật khó thay đổi tình hình.
Để đời sống hôn nhân gia đình hạnh phúc, cả hai nên thường xuyên xét lại thái độ của mình, nhất là trong việc đón nhận nhau. Khi đến với nhau, họ đã thề hứa sẽ đón nhận nhau với tất cả sự khác biệt và yếu đuối. Vậy nên, dù cho trong một tình huống nào đó, có thể là do lỗi của chỉ một người, thì người còn lại cũng cần xét lại thái độ đón nhận của mình.
Sự khác biệt và yếu đuối của người này là “món quà” Chúa gửi đến cho người kia. Sống Tin Mừng không phải là lý tưởng gì cao xa, đó là lời mời gọi đón nhận nhau như một chứng tá. “Người kia” sẽ thay đổi nếu “người này” đón nhận họ với tất cả yêu thương. Vì thế, bất chấp lời đề nghị của anh, tôi vẫn thầm cầu nguyện cho hai người!

Chủ Nhật, 27 tháng 10, 2013

Hỡi gia đình, hãy sống niềm vui đức tin

Bài nói chuyện của Đức Phanxicô với các gia đình về chủ đề ”Hỡi gia đình, hãy sống niềm vui đức tin”. (ngày 26.10.2013)

1. Có một câu của Chúa Giêsu trong Tin Mừng theo thánh Mathêu, Đấng đến gặp gỡ chúng ta: ”Hỡi tất cả những ai mệt mỏi và bị áp bức, hãy đến cùng Thầy, và Thầy sẽ bổ sức cho các con” (Mt 11,28). Cuộc sống thường vất vả. Làm việc cơ cực; tìm kiếm công ăn việc làm thật vất vả. Nhưng điều đè nặng nhất trong cuộc sống là sự thiếu tình thương. Thật là nặng nề khi không nhận được một nụ cười, không được đón nhận. Một số thinh lặng, nhiều khi trong gia đình giữa vợ chồng, cha mẹ, con cái, giữa anh chị em với nhau, cũng thật là nặng nề. Không có tình yêu thương thì vất vả trở nên nặng nề hơn. Tôi nghĩ đến những người già cô độc, những gia đình cơ cực vì không được giúp đỡ để săn sóc những mgười trong gia đình cần được sự chú ý đặc biệt và chăm sóc. Chúa Giêsu nói:”Hãy đến cùng Thầy, hỡi tất cả những ai vất vả và bị đè nén”!

Kinh Mân Côi và gia đình: Đời sống gia đình là một lời rao giảng

Năm Sự Sáng
Thứ ba: Đức Giê-su rao giảng Tin Mừng
Chủ đề: Đời sống gia đình là một lời rao giảng

Chính anh em là ánh sáng cho trần gian. Ánh sáng của anh em phải chiếu giãi trước mặt thiên hạ, để họ thấy những công việc tốt đẹp anh em làm, mà tôn vinh Cha của anh em, Đấng ngự trên trời. (Mt 5,14-16).

Đức Giê-su đến trần gian với sứ vụ khai mở Nước Trời, loan báo Tin Mừng cứu độ, thông truyền tình yêu của Thiên Chúa cho con người. Ngài đi khắp nẻo đường quê hương để mời gọi người ta ăn năn sám hối. Ngài chọn lấy một lối sống bình dân, giản dị như bao người khác. Ngài hòa mình vào dòng đời, mặc lấy những khổ đau của một kiếp nhân sinh. Ngài rao giảng và làm chứng cho tình yêu bằng lời nói và hành động, bằng lời giảng dạy và cả cuộc sống. Tất cả đều quy hướng về một tình yêu đặc biệt Thiên Chúa dành cho con người.
Trong diễn văn đọc trước đại biểu của các phong trào về gia đình tại Thượng Hội đồng Giám mục thế giới về gia đình ngày 12.10.1980, Đức Gio-an Phao-lô II đã nhắc nhở các gia đình Kitô giáo phải sống chiều kích thiêng liêng bằng những yếu tố tạo thành thực tại của gia đình, đó là tình yêu giữa vợ chồng, tình yêu giữa cha mẹ và con cái. Sự cảm thông, lòng tha thứ, sự tương trợ giáo dục con cái cũng như công việc niềm vui nỗi khổ. Trong hôn nhân Ki-tô giáo, tất cả những yếu tố này được bao bọc, được thấm nhuần ơn thánh và hiệu năng của bí tích, do đó trở thành con đuờng sống Phúc âm, một trường dạy đức ái Ki-tô giáo. Gia đình là hình thức sống Tin Mừng một cách đặc biệt. Học hỏi Tin mừng, thực thi Tin mừng chính là sống trọn vẹn chiều kích thiêng liêng của gia đình.
Lạy Chúa, nhờ ân sủng của bí tích Hôn nhân, nhờ lời chuyển cầu của Mẹ Ma-ri-a, xin cho các gia đình thành tâm sống trọn chiều kích thiêng liêng của mình. Đó là một cách thức sống Tin Mừng và loan báo Tin Mừng hiệu quả trong bối cảnh của gia đình hiện nay.

Thứ Hai, 21 tháng 10, 2013

Kinh Mân Côi và Gia đình: Đời sống gia đình dưới sự hiện diện của Thiên Chúa

                    Năm sự Sáng
Thứ hai: Đức Giê-su dự tiệc cưới Ca-na
Chủ đề: Đời sống gia đình dưới sự hiện diện của Thiên Chúa

1 Ngày thứ ba, có tiệc cưới tại Ca-na miền Ga-li-lê. Trong tiệc cưới có thân mẫu Đức Giê-su. 2 Đức Giê-su và các môn đệ cũng được mời tham dự. 3 Khi thấy thiếu rượu, thân mẫu Đức Giê-su nói với Người : "Họ hết rượu rồi." (Ga 2,1-3).

Đức Giê-su đã làm phép lạ đầu tiên của mình tại tiệc cưới Ca-na. hôm đó, tiệc cưới đang vui say, lòng người đang náo nức, bỗng nhiên hết rượu. Sự cố bất ngờ có nguy cơ gây đỗ vỡ. Mầm móng của lo âu xuất hiện ngay trong khởi đầu của một gia đình trẻ. May thay, đã có sự hiện diện của mẹ  Ma-ri-a và Đức Giê-su. Mẹ đã kịp thời quan sát và Đức Giê-su cũng kịp thời can thiệp. Tiệc cưới tiêp tục vui say. Hạnh phúc tiếp tục triển nở, vì đã có Chúa ở cùng.

Chủ Nhật, 20 tháng 10, 2013

Kinh Mân Côi và Gia đình: Gia đình sống bí tích Thanh Tẩy

MẦU NHIỆM SỰ SÁNG
Thứ nhất: Đức Chúa Giê-su chịu phép rửa tại sông Gio-đan
Chủ đề: Gia đình sống bí tích Thanh Tẩy


21 Khi toàn dân đã chịu phép rửa, Đức Giê-su cũng chịu phép rửa, và đang khi Người cầu nguyện, thì trời mở ra, 22 và Thánh Thần ngự xuống trên Người dưới hình dáng chim bồ câu. Lại có tiếng từ trời phán rằng : Con là Con của Cha ; ngày hôm nay, Cha đã sinh ra Con. (Lc 3,21-22).

Dầu là con Thiên Chúa, Đức Giê-su cũng đã khiêm tốn bước xuống dòng sông Gio-đan để nhận phép rửa của ông Gio-an. Một phép rửa tỏ lòng sám hối ăn năn dù rằng Người chẳng phạm tội. Phép rửa Người lãnh nhận tiên báo một phép rửa khác do chính Người sẽ thực hiện, đó là phép rửa trong nước và Thánh Thần. Phép rửa này không chỉ để tỏ lòng sám hối ăn năn mà thôi nhưng được thực hiện trong niềm tin vào Thiên Chúa và mang lại ơn tái sinh cho con người (x. Ga 3,5).
Con người được sinh ra nơi gia đình nhưng được tái sinh trong Giáo hội nhờ bí tích Thanh Tẩy. Ngày lãnh phép Thanh Tẩy, con người nhận lấy tấm áo trắng cùng nến sáng, biểu trưng cho sự sống mới trong đức tin. Gia đình là nơi nuôi dưỡng và giáo dục con người phần xác thế nào thì cũng dưỡng dục và huấn luyện đời sống đức tin như vậy. Gia đình là nơi mọi người nhắc nhở và trợ giúp nhau sống trọn vẹn đức tin của mình. Gia đình cũng là môi trường để thực hành các nhân đức Ki-tô giáo như bác ái, hy sinh, dấn thân, v.v..

Thứ Sáu, 11 tháng 10, 2013

Kinh Mân Côi với gia đình: Bổn phận của gia đình đối với Thiên Chúa

Thứ năm: Tìm được Chúa Giê-su trong đền thánh
Chủ đề: Bổn phận của gia đình đối với Thiên Chúa

Đức Giê-su đáp : "Sao cha mẹ lại tìm con ? Cha mẹ không biết là con có bổn phận ở nhà của Cha con sao ?" Nhưng ông bà không hiểu lời Người vừa nói (Lc 2,49-50).

Hằng năm, cha mẹ Đức Giê-su trẩy hội lên đền thờ mừng lễ Vượt qua như luật định. Năm Đức Giê-su mười hai tuổi, Người cùng cha mẹ mình thực thi nghĩa vụ này. Sau những ngày lễ, thay vì theo cha mẹ trở về Nadaret, Người âm thầm ở lại Giêsusalem. Sau ba ngày vất vả, hai ông bà mới tìm thấy cậu bé Giê-su đang ngồi đàm đạo giữa các thầy dạy Do thái. Khi được hỏi lý do tại sao lại hành động như vậy, cậu đáp: Người phải thực thi bổn phận ở nhà Cha.
Một câu trả lời không hề dễ hiểu đối với các ngài lúc bấy giờ! Bổn phận nào nữa? Chẳng phải cả gia đình đang thi hành bổn phận hành hương đền thờ đấy ư? Dù vậy, Đức Ma-ri-a vẫn giữ những lời nói đó trong lòng để “suy đi nghĩ lại”. Theo thời gian, Mẹ sẽ dần hiểu ra bổn phận đó là gì.

Thứ Năm, 10 tháng 10, 2013

Kinh Mân Côi và gia đình: Tiến dâng con cái cho Chúa

Thứ tư: Đức Ma-ri-a dâng Chúa Giê-su trong đền thánh
Chủ đề: Tiến dâng con cái cho Chúa

Khi đã đến ngày lễ thanh tẩy của các ngài theo luật Mô-sê, bà Ma-ri-a và ông Giu-se đem con lên Giê-ru-sa-lem, để tiến dâng cho Chúa, như đã chép trong Luật Chúa rằng : “Mọi con trai đầu lòng phải được gọi là của thánh, dành cho Chúa” (Lc 2,22-23).

Theo luật Do thái, sau khi sinh 40 ngày, người mẹ cần được thanh tẩy (Lv 13,1-4). Cũng theo luật, mọi con trai đầu lòng phải được tiến dâng cho Chúa (Xh 13,2). Gia đình thánh gia đã chu toàn những khoản luật này một cách chu đáo. Việc dâng con trai đầu lòng cho Chúa cùng với những lễ vật kèm theo là để tưởng nhớ lại việc Thiên Chúa đã cứu mọi con trai của dân Do thái trên đất Ai cập. Dù là một nghi thức để tưởng nhớ một hồng ân trong quá khứ, tuy nhiên, việc tiến dâng con cái cho Chúa còn gợi lên một ý thức khác nơi các gia đình, đó là: Con cái là hồng ân.

Thứ Năm, 19 tháng 9, 2013

Kinh Mân Côi với gia đình: Gia đình sống thánh ý Thiên Chúa

Thứ ba: Đức Ma-ri-a sinh Chúa Giê-su nơi hang đá
Chủ đề: Gia đình sống thánh ý Thiên Chúa

Về phần tôi và gia đình tôi, chúng tôi sẽ phụng thờ Đức Chúa (Gs 24,15)

Thánh ý Thiên Chúa bước đầu đã được thực hiện. Mẹ đã đón nhận Đấng Cứu Thế vào cung lòng mình, thánh Giuse đã đón nhận, che chở và chăm sóc cho hai mẹ con, Ngôi Hai đã nhập thể giữa lòng nhân loại. Mỗi người một cách thế khác nhau, nhưng từng thành viên trong gia đình thánh gia đã vui vẻ và mau mắn đón nhận cũng như chu toàn thánh ý Thiên Chúa. Thánh ý Thiên Chúa là trung tâm của đời sống gia đình. Mọi thành viên từ bỏ những ý riêng của mình để phục vụ thánh ý Thiên Chúa, làm cho thánh ý được thể hiện giữa lòng nhân loại. Một khi đón nhận và sống thánh ý Thiên Chúa, gia đình thánh gia đã góp phần mang ơn cứu độ đến cho nhân loại.
Các gia đình ngày nay ít dành thời gian cho Thiên Chúa. Còn đâu những bữa cơm thân mật quây quần trong tâm tình tạ ơn! Còn đâu những giờ kinh thiêng liêng thân thưa với niềm phó thác! Thiên Chúa không còn là trung tâm của đời sống gia đình. Ngài dường như không đủ sức quy tụ gia đình lại với nhau. Ngài cũng chẳng còn là “đối tượng” được ưu tiên hàng đầu trong mọi quyết định của gia đình. Người ta sẵn sàng li dị hay chia tay, người ta đang tâm phá thai hay đưa ra những quyết định trái nghịch luân lý mà chẳng quy về giáo huấn của Chúa. Người ta đặt lợi ích của bản thân lên trên tất cả chứ không phải là tìm và thực thi thánh ý Thiên Chúa.

Lạy Chúa, xin cho các gia đình biết đặt Chúa ở trung tâm của đời sống. Xin cho trong mọi quyết định, gia đình luôn hướng về Chúa là Đấng gìn giữ và dẫn dắt mọi biến cố, để gia đình thực sự là nơi tình yêu Chúa được thể hiện trọn vẹn.

Thứ Năm, 5 tháng 9, 2013

Kinh Mân Côi với gia đình: Chia sẻ trong gia đình

      Mầu nhiệm vui
Thứ hai: Đức Ma-ri-a đi thăm bà Ê-li-sa-bét
Chủ đề: chia sẻ trong gia đình
Chớ để (tâm) hồn con chìm đắm trong phiền muộn, cũng đừng để mình nặng trĩu những ưu tư” (Hc 30,21)

Được tin người chị họ đang mang thai khi tuổi đã xế bóng, Đức Ma-ri-a đã “vội vã lên đường”. Hình ảnh Mẹ hăng say băng đồi vượt dốc cho thấy niềm vui và nhu cầu cần được chia sẻ trong cuộc sống. Thời gian ba tháng sống bên nhau là thời gian hai người mẹ tương lai tâm sự với nhau về những điều lạ lùng Thiên Chúa đã can thiệp trong cuộc đời mình, về niềm vui cũng như những băn khoăn lo lắng cho tương lai của hai con trẻ, và chắc chắn là còn về nhiều điều khác nữa trong cuộc sống.

Tâm sự với nhau thực sự là nhu cầu cần thiết trong mọi gia đình. Qua đó, những nỗi niềm, những ưu tư, những khát vọng được nói lên, được lắng nghe và được chia sẻ. Ngày nay, nhiều gia đình không sắp xếp được thời gian để ngồi trò chuyện trực tiếp với nhau. Những cuộc trò chuyện trên điện thoại, qua máy tính nhiều khi còn nhiều hơn là tiếp xúc trực tiếp với nhau. Hậu quả là con người dần trở nên khô cứng, vô cảm.

Lạy Chúa Giê-su, chia sẻ với nhau chính là một cách để thông chia tình yêu và sống mầu nhiệm hiệp thông giữa Ba Ngôi Thiên Chúa. Xin cho các gia đình biết trân trọng những giây phút bên nhau và dành thời gian cho nhau. Trong những giờ quây quần đáng quý đó, xin Chúa hiện diện giữa họ và đồng hành với họ trong mọi biến cố vui buồn của gia đình. Amen. 

Kinh Mân Côi với gia đình_Hồng ân sự sống

Mầu nhiệm vui

Thứ nhất: Thiên thần truyền tin cho Đức Ma-ri-a

Chủ đề: Hồng ân sự sống

Con cái là hồng ân của Chúa, con mình sinh hạ là phần thưởng Chúa ban” (Tv 127,3)

Đang tận hưởng cuộc sống bình yên giữa làng quê êm ả Nadarét, bỗng đâu sứ thần xuất hiện với thông điệp bất ngờ. Tuy có chút bối rối, nhưng khi biết sự sống mà mình sẽ cưu mang đến từ Thiên Chúa và là hồng ân cho cả nhân loại, Đức Ma-ri-a đã vui nhận đáp lời xin vâng.
Mỗi một mầm non sự sống đều là ân lộc Chúa ban. Chính Thiên Chúa đã thiết lập quy trình tình yêu: hoa trái của tình yêu chính là một sức sống mới. Dẫu cho thực tế, có những sự sống không phải là kết quả của tình yêu nhân loại, nhưng chắc chắn khơi nguồn từ Thiên Chúa. Chính Thiên Chúa là chủ sự sống đã thổi sinh khí vào con người. Một vài phụ huynh có thể lo âu về sự sống này, nhưng nếu họ hiểu rằng mọi người bước vào trần gian đều mang theo một sứ mệnh thì có lẽ họ sẽ không nở từ chối các mầm non sự sống này.

Lạy Chúa, càng ngày càng có nhiều người mẹ đang tâm bỏ đi sự sống do chính mình góp phần tạo nên. Xin cho họ, nhờ lời chuyển cầu của mẹ  Ma-ri-a, nhận ra sự sống không phải là một món nợ nhưng là một quà tặng, không phải là tội lỗi nhưng rất linh thiêng, không phải là bóng tối hướng về quá khứ nhưng là ánh sáng chiếu đến tương lai, nơi sự sống đó sẽ thi hành sứ mệnh độc đáo duy nhất của mình. Amen.

Thứ Sáu, 30 tháng 8, 2013

Giáo Dục Gia Đình, Vài Nét Đẹp Mở Ngỏ Cho Tin Mừng

Dẫn nhập
"Tân Phúc Âm hóa" đã trở thành một đề tài quan trọng, được đề cập đến cách thường xuyên trong các văn kiện, cũng như trong các chuyến viếng thăm mục vụ của hai vị giáo hoàng gần đây, đặc biệt ở Mỹ châu Latinh và Âu châu. Ngày nay, "tân Phúc Âm hóa" đã trở thành chương trình mục vụ chung của toàn thể Giáo Hội Công giáo.Diễn ngữ "tân Phúc Âm hoá" được đức Gioan Phaolô II phát biểu lần đầu tiên trong chuyến viếng thăm mục vụ Ba Lan năm 1979. Chủ đề này được ngài lặp lại nhiều lần với ý nhấn mạnh rằng việc "tân Phúc Âm hóa" không đụng đến bản chất và nội dung của Tin Mừng, mà đúng hơn ám chỉ khả năng lãnh hội, lối trình bày, cách thế diễn tả Tin Mừng, cũng như công cuộc hội nhập văn hoá, đường lối sống Đạo và tinh thần dấn thân của các Kitô hữu.[1]

Trong bài này, người viết sẽ giới hạn đề tài trong phạm vi giáo dục gia đình. Truyền thống giáo dục trong gia đình Việt Nam có những nét nào khả dĩ cho công cuộc “tân Phúc Âm hoá”?
Truyền thống giáo dục Việt Nam có nhiều điểm đặc trưng. Đó là một nền giáo dục đặt nền tảng từ trong gia đình, nơi đó các thành viên noi theo gương mẫu của ông bà, cha mẹ, và bà con dòng họ. Nền giáo dục nhấn mạnh đến đạo nghĩa làm người hơn là tri thức. Nề nếp gia đình, gia phong lễ giáo, đạo làm con, v.v., là những nội dung lớn của giáo dục gia đình Việt Nam. Trong những nội dung này có nhiều yếu tố có thể là đối tượng cho công cuộc tân Phúc Âm hoá, nhất là đạo hiếu và việc kính nhớ ông bà tổ tiên. Tuy nhiên yếu tố sau cùng này là một nội dung lớn, cần được nghiên cứu riêng biệt nên người viết không đề cập đến trong bài viết này.

Sự Sống, Quà Tặng Và Trách Nhiệm


Đi vào hiện hữu, một quà tặng cao quí
Tôi từ đâu đến và sẽ đi về đâu? Đó là những câu hỏi mà con người không ngừng tự đặt ra cho chính mình. Trong vũ trụ bao la đầy huyền bí này, con người chỉ là một sinh vật bé nhỏ nhưng cũng là “một cây sậy biết suy tư” (Pascal). Tố chất biết suy tư giúp cho con người không chỉ sống mà còn biết chiêm ngưỡng chính sự sống. Qua đó họ khám phá ra rằng sự sống chính là một huyền nhiệm.
Nhìn lại lịch sử cuộc đời chính mình, bạn sẽ phải thốt lên lời vui mừng và tạ ơn. Từ hư vô bạn đi vào hiện hữu. Nếu trong quá trình trên chỉ cần có một sự kiện nhỏ bị “lệch” đi thì có thể sẽ chẳng có bạn trên cõi đời này. Có những giây phút rất ngắn ngủi nhưng lại rất quan trọng như là giây phút bố mẹ bạn gặp nhau và quyết định hôn nhân; là giây phút một tinh trùng (trong khoảng 300 – 500 ngàn tinh trùng) kết hợp với trứng; là quá trình hình thành cơ thể trong bụng mẹ; v.v.. Sự có mặt của bạn trên cõi đời này là kết quả của những quá trình sinh học phức tạp và hoàn hảo mà cho đến ngày nay khoa học_dù tiến bộ rất nhanh_ cũng không thể nào thấu hiểu hết được. Đứng trước những huyền nhiệm đó, con người chỉ biết hướng nhìn lên Thượng Đế mà thán phục vả cảm tạ.

Có lẽ Dothái là dân tộc sớm nhận biết và đặt cuộc đời mình dưới sự che chở và hướng dẫn của Đấng Tạo Hóa. Những lời sau đây của Tiên tri Isaia từ thế kỷ thứ VIII TCN vẫn còn âm hưởng cho đến ngày nay:

Hỡi các đảo, hãy nghe tôi đây,
hỡi các dân tộc miền xa xăm, hãy chú ý:
Đức Chúa đã gọi tôi
từ khi tôi còn trong lòng mẹ,
lúc tôi chưa chào đời, Người đã nhắc đến tên tôi. (Is 49,1)

Thứ Sáu, 16 tháng 8, 2013

Gia đình Đức Giê-su (Mt 12,46-50)


Tuần XVI - thứ Ba

Với vẻ rón rén, cậu bé tiến lại gần bố và nói: “Thưa bố, con muốn đi tu”. Người bố vẫn trầm ngâm. Đây là lần thứ ba trong ngày thằng bé bày tỏ ước vọng của mình. Ông biết ước vọng của con mình là chính đáng. Thế nhưng…, ông chỉ có mình nó. Nó đi tu, rồi đây ai sẽ dưỡng nuôi ông khi về già? Ai sẽ chăm lo chuyện hương khói khi ông qua đời? Ai sẽ tiếp nối truyền thống của gia đình? Rất nhiều câu hỏi Ai sẽ … vang lên trong đầu ông.
Ngước nhìn lên bàn thờ, ông nhớ lại lời Đức Giê-su nói trong bài Tin mừng sáng nay: “Ai là mẹ tôi? Ai là anh em tôi?” Câu hỏi cứ văng vẳng trong đầu. Tự nhiên, ông cảm thấy mình gần gũi với Đức Maria hơn. Phải chăng ông đang đồng cảm với Mẹ? Ông tin rằng Đức Giê-su không bất hiếu với Mẹ Người. Ông cũng biết rằng Đức Mẹ sẽ không buồn, vì hơn ai hết, Mẹ là người đã lắng nghe và thực thi Lời Chúa. Vậy còn ông thì sao? Con ông có bất hiếu với ông? Ông có cảm thấy hài lòng?
Đức Giê-su đã chỉ các môn đệ và nói: “Đây là Mẹ tôi, đây là anh em tôi”. Có lẽ các môn đệ đã vui mừng và tự hào lắm! Ồ! Có lẽ Đức Giê-su cũng đang nói với con ông như thế. Vậy thì con ông chắc sẽ vui mừng lắm đây. Còn ông thì sao? À! Phải rồi. Chúa Giê-su đã chẳng nói rằng ai nghe và thực thi Lời Chúa thì cũng là anh em của Người đó sao. Nghe và thực hành Lời Chúa là gì nếu không phải là tán thành ước vọng của con mình. Như thế cả ông nữa, ông cũng là thành viên trong gia đình Thiên Chúa, điều đó chẳng phải cao quý hơn sao!
Nghĩ đến đó, ông khẽ mỉm cười và gật đầu. Mắt cậu bé bỗng sáng rực: “Bố đồng ý rồi nhé!” Lần này ông mỉm cười và gật đầu mạnh hơn. Cậu bé sà vào lòng bố với niềm vui khôn tả. Vậy là cậu có thể thực hiện lý tưởng của mình rồi. Chạy nhanh đến bàn thờ, cậu cảm ơn Chúa, cảm ơn Đức Mẹ đã nhận lời nguyện xin của cậu trong mấy ngày qua.

Thứ Tư, 14 tháng 8, 2013

Gia đình và Thánh Thể

“Gia đình, nơi con người được sinh ra, nơi sự sống được thăng hoa, nơi tình yêu đơm bông kết trái …” lời ca đầy chất trữ tình được hát lên bởi giọng ca Vân Khánh vừa ngọt ngào vừa tha thiết như ru gọi lòng người.
Ai lại chẳng được sinh ra và lớn lên trong gia đình, hơn nữa hầu hết những kỷ niệm đáng nhớ đều gắn liền với mái nhà, nơi đã ôm ấp, dưỡng nuôi ta. Gia đình là nơi đã khơi gợi, giữ gìn và vun đắp những ước mơ cho ta. Gia đình là chốn bình an để mọi người tìm về sau những giây phút bon chen giữacuộc sống.

Cộng đoàn, nhất là cộng đoàn các kitô hữu, là mô hình mở rộng của gia đình. Do đó, để trở thành một cộng đoàn đúng nghĩa, cộng đoàn đó phải mang những nét đặc trưng vốn có của gia đình.

Nơi con người được sinh ra.

Con người được sinh ra là hoa trái tình yêu của cha mẹ. Nhờ tình yêu, người nam và người nữ kết hợp với nhau thành một gia đình để tiếp nối công trình sáng tạo của Thiên chúa. Chính gia đình này đón nhận người con trong niềm vui và hy vọng.

Chủ Nhật, 11 tháng 8, 2013

Ơn gọi làm mẹ

Nội dung
      I.      Hiện trạng phá thai hay cái nhìn ở tầng sự kiện
   II.      Nguyên nhân và giải pháp hay cái nhìn ở tầng ý nghĩa
1)    Nguyên nhân :
Ø Không có lý tưởng sống
Ø Cuộc sống hời hợt
Ø Tình yêu ích kỷ
2)    Giải pháp :Tìm lại ý nghĩa và ơn gọi làm người
Ø Ý nghĩa cuộc sống
Ø Nhận diện tình yêu đích thực
Ø Ý nghĩa và giá trị sự sống
o   Sự sống, một huyền nhiệm
o   Sự sống, một quà tặng
III.      Yêu sách tuyết đối : Thiên chức làm mẹ


      I.      Hiện trạng phá thai hay cái nhìn ở tầng sự kiện
Vấn nạn phá thai đang là một vấn đề gây nhức đầu cho cả xã hội. Những ai quan tâm đến sự sống, giáo dục, đạo đức, v.v., không thể không bàng hoàng khi biết Việt Nam là một trong ba nước có con số ca nạo phá thai cao nhất thế giới, trong đó phần lớn là những phụ nữ chưa lập gia đình. Giáo sư bác sĩ Nguyễn Thị Ngọc Phượng – giám đốc Bệnh Viện Phụ Sản Từ Dũ, Sài-gòn – cho biết mỗi năm nước ta có khoảng 700.000 phụ nữ nạo phá thai. Riêng ở Sài-gòn, với khoảng 7 triệu dân, mỗi năm có khoảng hơn 100.000 ca sinh nhưng số ca nạo phá thai cũng tương đương. Tại bệnh viện Từ Dũ, mỗi năm tổng số sinh khoảng 45.000 người nhưng nạo phá thai hơn 30.000 người. Năm 2004 tại bệnh viện có trên 30.000 trường hợp nạo phá thai, trong đó gần 5.000 em gái dưới 19 tuổi. Thống kê của cả nước cho biết có khoảng 10% số ca nạo phá thai là ở lứa tuổi vị thành niên, chưa có gia đình, tức khoảng 70.000 ca / năm.[1]
Với những con số trên, nhiều người đã nhảy vào cuộc nhằm tìm hiểu các nguyên nhân cũng như hướng hạn chế. Xét về nguyên nhân ta có thể kể ra rất nhiều như bối cảnh xã hội, kinh tế, giáo dục, gia đình, cá nhân v.v.. Bài viết này chỉ nhắm vào đối tượng là những người phụ nữ trẻ_là những người chủ động trong việc quyết định số phận thai nhi_ với mục đích tìm ra những nguyên nhân sâu xa nhất, căn bản nhất dẫn đến tệ nạn trên. Do vậy, bài viết này không đề cập đến mọi nguyên nhân và giải pháp những chỉ đưa ra một cái nhìn triết lý để từ đó đi đến sứ vụ chung và cao cả của người phụ nữ. Đó chính là hồng ân làm mẹ.

   II.      Nguyên nhân và giải pháp hay cái nhìn ở tầng ý nghĩa
1)    Nguyên nhân
Nguyên nhân của việc phá thai ta không thể liệt kê hết được. Tuy nhiên dưới cái nhìn triết lý ta có thể thấy vài nguyên nhân nổi bật sau : đó là một cuộc sống không có lý tưởng, giới trẻ đã đánh mất các giá trị cao đẹp của cuộc sống, đặc biệt là đánh mất ý nghĩa của một tình yêu đích thực.
Ø Không có lý tưởng
Lịch sử Việt Nam là lịch sử của chiến tranh. Trải qua “một ngàn năm nô lệ giặc Tàu, một trăm năm nô lệ giặc Tây…”[2], con người Việt Nam nói chung và giới trẻ việt Nam nói riêng đã công hiến cả cuộc đời cho quê hương. Lý tưởng của tuổi trẻ là cống hiến tuổi xuân cho đất nước để giành lấy độc lập và hòa bình.
Nếu như có chút thời gian thanh bình nào thì tuổi trẻ lại ra sức học tập để góp phần xây dựng nước nhà. Nói chung, xã hội luôn cung cấp đủ những lý tưởng, những lý do cao quí để sống và phấn đấu hết mình nhằm tạo lập cho bản thân và góp phần cho tổ quốc.
Thế nhưng hai từ lý tưởng hình như đang xa lạ dần với giới trẻ ngày nay. Đất nước đã thanh bình. Xã hội đã yên ổn. Và hình như sức sống của người trẻ cũng ngủ yên trong “giấc mộng” thanh bình !
Được sinh sống trong bầu khí “yên lặng”, trái tim người trẻ không còn thổn thức với những nhịp đập của xã hội. Người trẻ hầu như không còn quan tâm vận mệnh đất nước. Những vấn đề lớn của xã hội không thu hút được sự quan tâm của số đông giới trẻ. Xã hội phát triển, người trẻ cũng đang mở rộng tầm tay nhưng với mục đích thỏa mãn riêng cho bản thân chứ không phải là hướng đến lợi ích chung của xã hội.
Giới trẻ đánh mất lý tưởng cũng là một hậu quả tất yếu của một xã hội còn nhiều bất cập. Nạn tham nhũng, thiếu trách nhiệm, thiếu uy tín, thiếu trung thực trong nhiều lãnh vực quan trọng của xã hội như các cơ quan nhà nước, vấn đề giáo dục, y tế v.v. đã khiến giới trẻ mất lòng tin. Đứng trước những thực trạng như vậy người trẻ dễ cảm thấy bất lực và thất vọng. Họ không còn đủ lòng tin và mất luôn tinh thần cầu tiến. Họ phải đối mặt với những vấn đề gai góc trước mắt chứ không đủ thì giờ hay không dám xây đắp một lý tưởng xa xôi.
Ø Cuộc sống hời hợt
Từ việc không có lý tưởng dẫn đến việc người trẻ đang sống một cuộc sống rất hời hợt. Không có lý tưởng, người trẻ bị bó buộc vào những vấn đề hiện tại và không thể có cái nhìn xa hơn. Quá coi trọng các vấn đề hiện tại và tự che mình khỏi những hướng nhìn tương lai, người trẻ tự trói những ước mơ của mình. Những vấn đề họ quan tâm trong hiện tại này thường là những vấn đề mang tính thực dụng. Làm việc gì họ muốn có kết quả ngay. Chính vì vậy nhiều khi họ đã bỏ qua nhiều giá trị khác của cuộc sống.
Con người mong chờ điều gì thì sẽ nhạy cảm với điều đó, ngược lại thì họ sẽ vô tình bỏ qua. Nếu không có lý tưởng cao đẹp thì nhiều giá tị khác của cuộc sống như : tình bạn, chân thành, tín nghĩa, hy sinh, vươn lên, … cũng sẽ bị lãng quên. Thiếu các giá trị trên, thế giới này sẽ biến thành hàng hóa dưới mắt con người. Mọi thứ đều được mua bán sòng phẳng bằng tiền bạc hoặc là mạnh được yếu thua. Các giá trị trên trở thành những thứ sa sỉ phẩm. Dưới con mắt của xã hội kinh tế mọi thứ đã được nhìn bằng cách khác.
Cuộc sống hời hợt đưa con người đến vực thẳm của những cuộc khủng hoảng. Cuộc sống trở nên vô nghĩa. Mối dây ràng buộc gia đình ngày càng lỏng lẻo. Tình cảm cũng được con người đánh giá bằng những điều thứ yếu. Sự hời hợt khiến cho con người không thể thỏa mãn với chính mình. Hậu quả là nhiều bạn trẻ lao đầu vào những cuộc ăn chơi, vào những tệ nạn để “hóa giải” chính mình hay nói đúng hơn là để chạy trốn chính mình. Từ đấy những cuộc tình chóng qua bắt đầu xuất hiện như một chiếc áo nhằm che dấu chính mình.
Ø  Tình yêu ích kỷ
Xã hội ngày nay đề cao tự do. Nhưng người trẻ đã quá lạm dụng nó. Giới trẻ ngày nay sớm thoát ly gia đình để hòa nhập vào môi trường rất thuận lợi cho tự do cá nhân. Chính vì vậy họ được tự do lựa chọn lối sống cho mình (dĩ nhiên là vẫn trong vòng ảnh hưởng của xã hội). Nhưng vì quá tự do nên nhiều bạn trẻ đã phải trả giá đắt cho những lựa chọn này, nhất là trong lãnh vực tình cảm.
Đời không lý tưởng, cuộc sống hời hợt, do vậy nhiều bạn trẻ có những cái nhìn cũng rất hời hợt về tình yêu. Thực vậy, trong một xã hội tạp đa, nhiều người trẻ đã có cái nhìn ngộ nhận hay sai lệch về tình yêu. Có bạn cho rằng tình yêu là sự cuốn hút của người khác phái, tình yêu là chiếm hữu, tình yêu là tình dục, tình yêu là tiền tài, là thương mại, …
Trong bầu không khí như vậy, tình yêu của người trẻ trở nên bồng bột, nhất thời. Họ nhìn nhau và đánh giá nhau theo dáng vẻ hay giá trị hào nhoáng bên ngoài. Một cảm giác “phải lòng” họ cũng cho rằng đó là tình yêu để rồi dễ dãi với bản thân_hậu quả của cuộc sống hời hợt. Họ không đủ kiên nhẫn để đón nhận nhau bằng những hy sinh và sự tôn trọng, ngược lại họ muốn “người kia” phải “chứng tỏ” ngay tình yêu dành cho họ. Họ đòi hỏi tình yêu phải cụ thể hóa bằng những hành động. Thậm chí nhiều người đến với nhau không phải bởi sự thúc đẩy của tiếng gọi yêu thương nhưng là vì danh vọng của cải. Hậu quả là càng ngày càng có nhiều cuộc tình vụn vặt, phải lòng thì đến, không phải lòng thì chia tay. Và một hậu quả khác kéo theo làm nhức nhối cả xã hội : đó chính là vấn đề phá thai.

2)    Giải pháp :Tìm lại ý nghĩa cuộc sống và ơn gọi làm người
Ø Tìm lại những giá trị cao quí[3]
Những khủng hoảng của người trẻ xét cho cùng là những khủng hoảng tự bên trong. Vì thế cần tìm ra những giải pháp giải quyết tận gốc rể của vấn đề. Đó là nhiệm vụ quan trọng của gia đình, nhà trường và xã hội.
Ngay từ trong gia đình, những người lớn đã phải có trách nhiệm giúp cho trẻ cảm nhận tình yêu. Nhờ đó, tự trong sâu thẳm tâm hồn, trẻ biết yêu thương những người thân và bác ái đối với mọi người.
Lớn lên, trẻ đến trường. Nhà trường là nơi giúp trẻ hiểu thế nào là nhân lễ nghĩa trí tín. Dù cho ảnh hưởng của Nho giáo lên xã hội không còn như trước đây nhưng những giá trị tinh thần này vẫn rất cần thiết trong bối cảnh hôm nay.
Xã hội là ngôi trường mở rộng, là nơi áp dụng những gì trẻ đã tiếp thu nơi gia đình và trường học. Nơi đây, trẻ được lôi cuốn không phải bởi những lời nói nhưng bởi những gương sáng. Xã hội, hay cụ thể hơn là các đoàn thể, tổ chức, các nhóm… phải thu hút các bạn trẻ bằng những chương trình hành động cụ thể và thiết thực. Chính xã hội phải cung cấp và hướng dẫn cho các bạn trẻ những lý tưởng hay những giá trị đẹp của cuộc sống.
Xã hội hãy nói cho các bạn trẻ biết họ chỉ thực sự hạnh phúc khi có một trái tim được hướng dẫn bằng một lý trí sáng suốt, được hun đúc bằng một tình thương sâu đậm, được nối dài bằng một đôi tay ham làm.
Một trái tim được hướng dẫn bằng một lý trí sáng suốt có nghĩa là các bạn phải suy nghĩ, dựa trên một lập trường, trên cơ sở tự biết mình, đồng thời chấp nhận mình và biết được giá trị của sự im lặng.
Bạn hãy có một trái tim được hun đúc bằng một tình thương sâu đậm. Được tình người là được tất cả và mất tình người thì bạn sẽ là người nghèo nhất. Vì vậy để nuôi nấng tình người, các bạn hãy biết thông cảm, từ ái, quên mình, lắng nghe và giữ nụ cười.
Bạn hãy có một trái tim được nối dài bằng một đôi tay ham làm. Chỉ qua hoạt động thì cuộc sống mới đáng sống, miễn là hoạt động ấy tự do, nghĩa là tự ý mình nhập cuộc. Hãy làm những việc mình yêu thích. Và nếu không thể nào làm những việc mình yêu thích, thì hãy yêu thích việc mình làm. Và muốn hành động có hiệu quả, bạn hãy nhớ rằng: Không có việc gì nhỏ và phải luôn có lòng nhiệt tâm, quả quyết, không sợ khó và biết chấp nhận cuộc sống.
Trong cuộc sống các bạn đã đối diện với những biến cố trầm bổng. Các bạn sẽ ghi lại trên giấy, hay ít ra trong ký ức mình. Không có trường nào hay hơn trường đời. Không có thầy nào hay hơn chính mình. Với sự nhạy cảm của bản thân, các bạn sẽ khám phá ra những niềm vui nho nhỏ trong những lần chọn lựa, lần lo âu, lần sầu khổ, lần bị hiểu lầm, lần mất mát, lần cô đơn, lần chán nản, lần thành công, lần thất bại, v.v.. Và như vậy chính bạn đã tạo sự phong phú cho chính cuộc đời của các bạn.

Ø Nhận diện tình yêu đích thực[4]
Một khi nhận diện được những phẩm chất cao đẹp của cuộc sống, các bạn trẻ sẽ dễ dàng xác định được đâu là tình yêu đích thực.
Một tình yêu đích thực là tình yêu biết tôn trọng nhau, biết đối thoại với nhau, đón nhận nhau, hy sinh cho nhau, tha thứ cho nhau, có trách nhiệm với nhau và giúp nhau cùng thăng tiến.
Mong muốn người khác có được bản sắc riêng của họ, đó là một trong những đặc điểm của tình yêu đích thực. Chính thái độ tôn trọng cho thấy các bạn có tình yêu đích thực với nhau hay không. Một người yêu thương đích thực luôn hiểu rằng người mình yêu cũng có một cá tính hoàn toàn khác biệt. Hơn nữa, một người yêu đích thực luôn tôn trọng, thậm chí còn khuyến khích sự khác biệt và tính độc đáo này của người mình yêu. Mỗi người là một nhân vị độc đáo và được lớn lên từ nếp sống gia đình, văn hóa cộng đồng, môi trường sinh thái khác nhau, đặc biệt là sự khác nhau về mặt tâm sinh lý giữa người nam và người nữ. Thế nhưng cả hai lại có một điểm chung : đó là nhu cầu cần được tôn trọng.
Để đối thoại các bạn phải tôn trọng, biết lắng nghe và đón nhận nhau. Cuộc sống chắc chắn sẽ có những lúc hiểu lầm, khi đó bạn cần bình tĩnh, lắng nghe nhau với sự tin tưởng và tôn trọng đồng thời chân thành bộc lộ những suy nghĩ, cảm xúc của mình. Các bạn cần đối thoại với nhau cách thường xuyên. Không những vậy còn phải biết cách đối thoại để đạt hiệu quả : đó là đối thoại đúng lúc, đúng chỗ và đúng cách.
Khi đã đối thoại với nhau, các bạn cần đi thêm bước nữa, đó là tha thứ cho nhau. Tha thứ không phải là quên đi nhưng là hóa giải những nghi ngờ bực bội thành sự cảm thông và bao dung. Các bạn đừng quá lệ thuộc vào một sự kiện nhưng hãy nhìn với cả con đường cuộc đời. Khi đó bạn sẽ dễ dàng bỏ qua những vấp váp nhỏ nhặt.
Không những tha thứ cho nhau, tình yêu đích thực đòi hỏi các bạn phải hy sinh cho nhau. Thực ra trong tình yêu, hy sinh không hề mang nghĩa mất mát gì cả. Ngược lại, nó sẽ luôn mang đến cho bạn những điều quí giá nhất. Ngoài ra, tình yêu đích thực luôn gắn liền với sự khôn ngoan suy xét và thái độ dấn thân đầy trách nhiệm. Yêu thương đích thực là một hành vi thăng tiến chính bản ngã ngay cả khi mục đích của nó là sự trưởng thành của người khác. [5]
Sau cùng và cũng là điều quan trọng nhất, tình yêu đích thực phải giúp cho cả hai cùng thăng tiến. Tôn trọng, đối thoại, tha thứ, hy sinh, v.v., cuối cùng cũng chỉ là giúp nhau thăng tiến cách toàn vẹn. “Nếu ta yêu đích thực, ta sẽ luôn nhắm đến mục tiêu thúc đẩy sự trưởng thành tinh thần nơi mình và người khác” [6].

Ø Ýnghĩa và giá trị sự sống : là quà tặng, chúng ta đón nhận, quản lý chứ không co quyền quyết định
o   Sự sống, một huyền nhiệm
Quá trình hình thành vũ trụ này chính là một “phép lạ”. Thực vậy, “vũ trụ dường như được điều chỉnh tỉ mỉ để cho phép xuất hiện một vật chất có trật tự, rồi sự sống, và cuối cùng là ý thức. Chỉ cần một trong những hằng số vật lý, ngay từ đầu đã chịu một sự thay đổi hết sức nhỏ bé, thì vũ trụ đã không có cơ may nào để các thực thể sống và có trí tuệ ở đó cả : có thể nó cũng sẽ chẳng bao giờ xuất hiện” [7]. Sự điều chỉnh đó đến từ đâu ? Ngày nay dù khoa học tiến bộ rất nhanh nhưng cũng đành bó tay trước những câu hỏi tương tự. Đó chẳng phải là một huyền nhiệm sao ?
Sự sống từ đâu mà có ? Thuyết tiến hóa Lamark cho rằng cơ thể sống đầu tiên có nguồn gốc từ vật chất vô cơ. Từ cơ thể sống đầu tiên đó tiến hóa lên đến con người và ý thức[8]. Cứ cho là thuyết này đúng, vậy thì đâu là những nguyên nhân đầu tiên để hình thành nên sự sống. Bằng “ngẫu nhiên” nào mà một số nguyên tử lại xích lại gần nhau để tạo thành những phân tử axit amin đầu tiên ? Và bằng “ngẫu nhiên” nào mà những phân tử ấy được tập hợp lại để đi tới tòa nhà phức tạp ghê gớm là AND ấy ? Đó là những câu hỏi mà Jean Guitton, Viện sĩ Viện Hàn lâm Pháp đã đặt ra và cuối cùng ông đi đến kết luận là “không có bất cứ ngẫu nhiên nào. Điều mà chúng ta gọi là ngẫu nhiên chỉ là sự bất lực của chúng ta trong việc hiểu một mức độ trật tự cao hơn”[9].
Sự sống trong thiên nhiên đã vậy, sự sống con người càng kỳ diệu hơn. Cuộc sống con người là một trong những huyền nhiệm đối với chính mình. Con người không hiểu hết về chính thực tại làm người của mình. Con người lại càng không thể thấu hiểu và chắc chắn con người sống để rồi đi đâu và về đâu. Con người sớm nhận thức được thân phận con người có bước khởi đầu và hồi kết nhưng lại không biết được lúc nào. Đó chính là một huyền nhiệm về chính con người.
Chính vì việc làm người có một bước khởi đầu và một đoạn kết không thể tránh nên con người luôn băn khoăn về mục đích của cuộc sống này? Đó cũng là một điều huyền nhiệm nữa được đặt ra cho con người.
Sự sống tự nó là một giá trị, thế nhưng con người chỉ nhận thức được điều đó khi con người quan tâm đến sự sống hay cuộc sống, điều đó chúng ta gọi là tình yêu. Như thế, sự sống con người sẽ xoay quanh hai chữ “tình yêu”. Sự sống thật của con người là bởi tình yêu mà ra, sự sống thật của con người thì sống động nhờ tình yêu và làm cho những sự sống khác cũng trở nên sống động nhờ tình yêu. Như vậy, ở đây đặc tính thật của một con người cốt yếu trong tình yêu.
Con người là huyền nhiệm, sự sống con người cũng là huyền nhiệm, ý nghĩa sự sống con người cũng là huyền nhiệm. Có một sự sống mà không thế lực nào có thể giết chết được. Chính sự sống đó làm nên giá trị cao cả của cuộc sống này và làm cho cuộc sống hiện tại được tràn đầy tình yêu giữa con người với nhau. Muốn khám phá cái cao trọng của sự sống, hãy học sống trong tình yêu và hãy học sống yêu thương.
o   Sự sống, một quà tặng
Chính vì là một huyền nhiệm nên con người không thể hay không có quyền làm chủ sự sống, dù là sự sống chính mình hay sự sống người khá. Sự sống con người chính là món quà tặng mà Thượng Đế đã trao gởi lại cho con người. Đức cố Giáo Hoàng Gio-an Phao-lô II trong Evangelium Vitae ( Tin Mừng của Sự Sống ), đã viết : “Con người không phải là chủ tể tối cao và cũng chẳng phải là người phán xét cuối cùng, mà con người, chính là sứ giả cho công trình của Thiên Chúa về sự sống và sự tạo dựng, thì đó mới chính là sự vĩ đại không thể so sánh được của con người.”
C.S. Lewis cũng đã từng hỏi: “Bạn có phải là tên chủ đất hay là kẻ tá điền về sự hiện diện của bạn không ?” Chúng ta không thể nào tự tạo ra chúng ta được hay đem con cái của chúng ta ra hiện diện nơi trần thế này được, vì sự sống chính là món quà cao quí nhất mà Thượng Đế dành cho con người. Qua tính hào hiệp và đại lượng cao cả của Ngài, Thượng Đế đã giao phó cho mỗi người trong chúng ta về mạng sống của chúng ta và mạng sống của tất cả mọi người.
Chính vì sự sống là một huyền nhiệm và là một quá tặng nên điều 3 trong bản Tuyên Ngôn Nhân quyền có ghi: “Mọi cá nhân đều có quyền sống”. Cũng vậy, điều 6 Công Ước quốc tế về Luật Dân sự và Chính Trị có quy định: “Quyền sống gắn liền với nhân vị con người. Không ai có thể bị tước mất quyền sống một cách độc đoán”. Như vậy, “Đối với con người, quyền căn bản nhất chính là quyền được sống ! Ấy thế mà một bộ phận trong nền văn hóa ngày nay đã muốn chối bỏ cái quyền căn bản cần được bảo vệ này”. Quyền sống bao gồm quyền được sinh ra và được sống cho đến khi chết một cách tự nhiên: “Bao giờ tôi còn sống tôi còn có quyền được sống”.” [10]

III.      Yêu sách tuyệt đối : Thiên chức làm mẹ
Người phụ nữ có một “ơn gọi” và “sứ vụ” đặc biệt, đó là trở thành những cộng tác viên của Đấng Tạo Hóa trong việc nuôi dưỡng và giữ gìn sự sống.
Sự kiện thai nhi hình thành và lớn lên trong bụng người mẹ quả là “mầu nhiệm” vượt quá sự chủ động của con người. Người mẹ chỉ biết đón nhận nó với tất cả sự thán phục và sung sướng. Sự sống không lệ thuộc vào trình độ hay khả năng của người mẹ. Sự sống hình thành cách tự nhiên và tất cả mọi người nữ đều có khả năng này (tự bản chất). Kinh Thánh Cựu Ước đã ghi lại lời nói của một người mẹ như sau : "Mẹ không rõ các con đã thành hình trong lòng mẹ thế nào. Không phải mẹ ban cho các con hơi thở và sự sống. Cũng không phải mẹ sắp đặt các phần cơ thể cho mỗi người trong các con. Chính Đấng Tạo Hoá càn khôn đã nắn đúc nên loài người, và đã sáng tạo nguồn gốc muôn loài” (2Mcb, 7, 22-23a). Như vậy thiên chức làm mẹ là một ơn ban nhưng không dành cho mọi người nữ.
Nếu như Thượng Đế đã ban cho mọi người nữ khả năng làm mẹ thì cũng ban cho họ một trái tim tuyệt vời. Đó là trái tim yêu thương của người mẹ. Nhạc sĩ Y Vân đã diễn tả: “lòng mẹ bao la như biển thái bình”. Còn Bersot đã khẳng định: “trong vũ trụ có lắm kỳ quan, nhưng kỳ quan tuyệt hảo nhất vẫn là trái tim của người mẹ”, hay nói như Grétry: “tuyệt phẩm của Tạo hóa, chính là trái tim của người mẹ”. Hoàng đế Napoléon đệ nhất lại qủa quyết: “tương lai của đứa con là công trình của người mẹ”. Điều quan trọng nhất người mẹ trao ban cho người con chính là phẩm hạnh của một con người. Người mẹ chính là thầy dạy đầu tiên của việc hình thành nhân bản nơi đứa con.
Giáo hội Công Giáo cũng luôn khẳng định tầm quan trọng của thiên chức làm me, ơn gọi làm mẹ là ơn gọi cao qúi không thể thay thế[11]. Giáo hội mời gọi các người mẹ Kitô hữu ý thức được vai trò thánh thiêng của người mẹ: “chúng ta phải đặc biệt quan tâm đến việc làm rất quan trọng của các người phụ nữ, những người mẹ trong lòng gia đình… Lòng mong ước hợp lý đóng góp bằng những khả năng của mình cho thiện ích chung, và chính bối cảnh xã hội, kinh tế thường đưa người phụ nữ đến một họat động nghề nghiệp. Tuy nhiên cần tránh cho gia đình và nhân loại phải chịu một sự mất mát và nghèo nàn hơn, bởi vì người phụ nữ không thể thay thế trong việc sinh sản và giáo dục con cái. Bởi vậy, các chính quyền cần phải đưa ra những luật lệ thuận lợi cho việc thăng tiến nghề nghiệp của người phụ nữ và đồng thời bảo vệ cho ơn gọi làm mẹ và làm nhà giáo dục của họ”[12].



[1] Lê Thanh Hà, báo Tuổi Trẻ 8.8.2005
[2] Trịnh Công Sơn, bài hát “Gia tài của mẹ”.
[3] Tham khảo của Trần Duy Nhiên, bài viết “Quà gửi cho em”, truyển tập Nối lửa cho đời số 3, An Phong, 2000.
[4] Tham khảo bài viết “để có một tình yêu đẹp” của Nữ tu Nguyễn Thị Oanh, Dòng Đaminh Tam Hiệp.
[5] Scott Peck, con đường chẳng mấy ai đi, phần hai : tình yêu, linh mục Lê Công Đức dịch.
[6] Nt
[7] Jean Guitton, Grichka Bogdanov và Igor Bogdanov, Thượng đế và khoa học, nhà xuất bản Đà Nẵng, trang 77-78.
[8] Joanes Di Napoli, Vũ Trụ Học, Giuse Đỗ Ngọc Bảo chuyển ngữ, trang 139.
[9] Jean Guitton, Grichka Bogdanov và Igor Bogdanov, Thượng đế và khoa học, nhà xuất bản Đà Nẵng, trang 62.
[10] “Vượt qua ngưỡng cửa hy vọng”, Đức cố Giáo hoàng Gioan Phaolô II, trích lại trên báo điện tử Ephata số 14.
[11] x. Mulieris dignitatem, số 18.
[12] Gioan Phaolô II, huấn từ ngày 19.03.1994, số 3.