Trong
bài nói chuyện với các tín hữu và du khách hành hương tại quảng trường Thánh
Phêrô sáng thứ tư 18-12-2013, Đức Thánh Cha Phanxicô đã nói: Hôm nay tôi muốn
cùng anh chị em suy tư về lễ Giáng Sinh của Chúa Giêsu, ngày lễ của sự tin tưởng
và niềm hy vọng, vượt thắng sự bất ổn và bi quan. Lý do của niềm hy vọng là vì:
Thiên Chúa ở với chúng ta và vẫn còn tin tưởng nơi chúng ta! Thiên Chúa Cha thật
là quảng đại.
Thiên
Chúa đến ở với loài người, lựa chọn trái đất để cùng sống với con người và để con
người nhận ra Ngài trong những niềm vui và khổ đau của cuộc đời. Vì thế
trái đất không còn là “thung lũng nước mắt” nữa, mà là nơi chính Thiên Chúa đã
cắm lều của Ngài, là nơi Thiên Chúa gặp gỡ con người và liên đới với con người.
Thiên
Chúa đã muốn chia sẻ điều kiện làm người của chúng ta đến độ trở thành một với
chúng ta trong con người của Đức Giêsu, là người thật và là Thiên Chúa thật. Sự
hiện diện của Thiên Chúa giữa loài người không được thực hiện trong một thế giới
lý tưởng, tình tứ, nhưng trong thế giới thực sự này, một thế giới bị ghi dấu
bởi các chia rẽ, gian ác, nghèo túng, các chuyên quyền và chiến tranh. Ngài đã
lựa chọn ở trong lịch sử của chúng ta với tất cả gánh nặng của các hạn hẹp và
các thảm cảnh của nó. Khi làm như thế Ngài đã chứng minh cho thấy lòng xót
thương và tình yêu của Ngài đối với con người. Chúa Giêsu là Thiên Chúa ở cùng
chúng ta, ngay cả trong khổ đau và khốn khó của lịch sử.
Đức
Thánh Cha định nghĩa lễ Giáng Sinh như sau: Lễ Giáng Sinh biểu lộ cho thấy
Thiên Chúa đã đứng về phía con người một lần cho tất cả, để cứu vớt chúng ta, để
nâng chúng ta dậy từ bụi đất của các nỗi bần cùng, khó khăn và tội lỗi của
chúng ta. Từ đó phát xuất ra món quà vĩ đại của Hài Nhi Giê-su: một năng lực giúp
chúng ta không chìm sâu trong các mệt nhọc, thất vọng, buồn sầu của chúng ta; bởi
vì nó là một năng lực sưởi ấm và biến đổi con tim.
Từ
việc chiêm ngưỡng mầu nhiệm Giáng Sinh, chúng ta có thể rút tỉa ra hai điều.
Thứ
nhất, Giáng Sinh là mầu nhiệm của sự tự hạ. Do đó để giống như Ngài
chúng ta không được ở bên trên các người khác, nhưng trái lại phải hạ mình xuống,
để phục vụ, để trở nên bé nhỏ với những người bé nhỏ và nghèo với người nghèo. Chúng
ta hãy làm sao để các anh chị em này không bao giờ cảm thấy cô đơn! Sự hiện diện
liên đới của chúng ta bên cạnh họ không chỉ diễn tả bằng lời nói nhưng bằng sự
hùng hồn của các cử chỉ cho thấy Thiên Chúa gần gũi tất cả mọi người.
Thứ
hai, Chúa Giêsu giáng sinh đã liên lụy với con người thì Ngài cũng nhắc
nhở chúng ta: ai cho ăn, lắng nghe, thăm viếng, yêu thương một trong những
người bé nhỏ và nghèo nàn nhất là đã làm cho chính Con Thiên Chúa (x. Mt 25,35-46).
Thánh Gioan cũng đã viết: “Thật ra ai không yêu thương người anh em mà mình
trông thấy, thì không thể yêu thương Thiên Chúa mà mình không trông thấy” (1 Ga
4,20).
Chúng
ta hãy xin Mẹ giúp chúng ta nhận biết nơi gương mặt của tha nhân, đặc biệt của
những người yếu đuối và bị gạt bỏ ngoài lề nhất, hình ảnh của Con Thiên Chúa
làm người. Xin Mẹ Maria nâng đỡ chúng ta trong quyết tâm trao ban cho tất cả mọi
người tình yêu thương, lòng tốt và sự quảng đại của chúng ta. Trong cách thế
này chúng ta sẽ phản ánh và kéo dài ánh sáng của Chúa Giêsu, Đấng từ hang đá Bếtlêhem
tiếp tục tỏa lan trong các con tim, bằng cách hiến tặng niềm vui và hòa bình,
mà chúng ta ngưỡng vọng từ tận thẳm sâu con người chúng ta.
Tóm lược từ bài
dịch của Linh Tiến Khải, nguồn vietcatholic.org
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét