Thứ Ba, 10 tháng 12, 2013

TRƯỞNG THÀNH TRONG ĐỜI TU: QUÀ TẶNG HAY ÂN SỦNG (1)



Lớp Tập Tôma thiện (O.P.) chuyển ngữ từ tác phẩm “Conformity with Jesus”, Spiritual Itinerary of Religious của tác giả Joseù Cristo Rey García Paredes, CMF.



1.   TÂM LINH NHƯ MỘT HÀNH TRÌNH : ÂN SỦNG VÀ DẤN THÂN
Cái chìa khóa mà người tu sĩ chúng ta phải nắm bắt và theo đuổi tiến trình đời tu của mình cách tích cực chính là một ân sủng ưu việt, đòi chúng ta phải mở lòng mình ra qua hai cách đáp trảnghe theo.
“Hành trình tâm linh” của một tu sĩ là kết quả tuyệt vời của cuộc đối thoại trong tự do từ cả hai phía : Thiên Chúa và con người. Điều này có thể được giải thích theo những thuật ngữ trong hai khung cảnh Tin Mừng liên quan đến Phê-rô : Đầu tiên là việc thoát khỏi tù cách lạ thường (x. Cv 12, 1-11) ; thứ đến là nỗ lực của ông đi trên mặt biển hồ Ga-li-lê (x. Mt 14, 25-32).
1.1.      Hai khung cảnh Tin Mừng
khung cảnh đầu tiên chúng ta biết Phê-rô đang ở tù. Thiên sứ của Chúa đánh thức ông, giải thoát ông khỏi xiềng xích, mở mọi cửa nẻo cho ông, và cả cổng thành. Phê-rô được trao tặng con đường toàn vẹn dẫn đến tự do. Đây được xem như là món quà tinh tuyền mà Phê-rô nhận được. Thiên sứ chỉ cho ông cơ hội tuyệt vời này bằng những từ ngữ mang tính mệnh lệnh sau : “đứng dậy mau đi…, mặc quần áo vào…, xỏ dép vào…, khoác áo choàng vào…, đi theo tôi !”. Điều duy nhất đòi nơi Phê-rô là hãy đặt niềm tin vào người báo cho ông sự giải thoát, và ông phải có ước muốn được giải thoát mạnh mẽ. Phê-rô sẽ phải cất bước hướng đến tự do, được thúc đẩy bởi niềm tin, và tín thác rằng sự giải thoát sẽ được tỏ lộ khi ông vượt qua mọi thử thách có thể xảy ra trong hành trình đạt đến mục tiêu. Và thực ra, Phê-rô đã chấp nhận mọi rủi ro, đã tín thác vào Người ban cho ông cơ hội thoát khỏi ngục tù nhờ vào sự tín thác của ông.
       khung cảnh thứ hai, chúng ta thấy Simon Phê-rô xin Chúa Giêsu cho ông đi trên mặt nước đến với Người. Chúa Giêsu đã nhận lời ông. Và quả thực, vị tông đồ này bắt đầu đi trên sóng, nhưng khi gió bất chợt thổi mạnh, ông đã khiếp sợ đến độ mất cả niềm tin và bắt đầu chìm xuống biển. Vào khoảnh khắc đó, Chúa Giêsu khiển trách Phê-rô vì thiếu lòng tin.
1.2.      Bước đường thiêng liêng
            Như đã trình bày, hai bối cảnh này chính là những kiểu mẫu của lời mời gọi mà Thiên Chúa kêu gọi mỗi chúng ta hãy bước trên “con đường thiêng liêng”. Ơn gọi tu trì là sự tự do trong hành động, một lời mời gọi vượt qua những giới hạn, để dám đi vào con đường hẹp. Đây là ý nghĩa của niềm tin chấp nhận mọi thử thách. Những ai Người gọi, thì Người khơi dậy những ước muốn từ niềm tin. Nhưng vào cùng thời điểm đó, Người đòi hỏi họ dám chấp nhận rủi ro, đừng sợ mất sự tự do của mình. Trên tất cả, “bước đường thiêng liêng” có nghĩa là một sự “đáp trả”, một khả năng được trao ban cho chúng ta cách nhưng không, không đợi chúng ta phải xứng đáng. Nó là một cơ may tuyệt vời để làm cho toàn bộ cuộc đời chúng ta có ý nghĩa, nhưng đồng thời đó cũng là sự “nghe theo” : một mệnh lệnh đòi chúng ta ra khỏi ngục tù, từ bỏ tình trạng nô lệ, và tự nguyện bước trên con đường mới, con đường không ai có thể vào. Sự đáp trả và nghe theo này hình thành nên sự hiệp nhất biện chứng tuyệt vời. Đó là sự hiệp nhất biện chứng giữa ân sủng và tự do. Tuy nhiên, vị trí cao quí này phải luôn có đức tin song hành.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét