Tuần XXIII – thứ Hai
“Đầu tiên là tiền đâu” là câu
nói mang âm hưởng chán nản của những người bất lực trước thế lực
của đồng tiền. “Đồng tiền đi trước là đồng tiền khôn” đã trở thành
quy luật bất thành văn của thời đại. Muốn được chữa bệnh nghiêm túc
ư? Muốn được một môi trường giáo dục chất lượng ư? Muốn có một công
việc ư? Đa số những khát vọng chính đáng của con người đều gặp phải
trở lực của quy luật này. Xã hội vốn đã có nhiều quy luật chính
đáng để giúp ổn định, nay người ta lại tạo ra quy luật khác để làm
khổ nhau! Xét cho cùng, quy luật nào không đạt trên nền tảng tình yêu
hay không nhằm phục vụ con người, đó là quy luật chết.
Bài Tin Mừng hôm nay dường như
cũng cho thấy một sự một sự xung khắc nào đó, thế nhưng Đức Giê-su
đã giải quyết tình huống này bằng quy luật của tình yêu. Các Kinh sư
và Pharisêu là những người duy luật. Đối với họ nhìn đâu cũng thấy
luật. Luật là trên hết. Cứ dựa vào luật mà đánh giá nhau. Họ quên
rằng luật chỉ là biểu hiện bên ngoài của một Thiên Chúa yêu thương. Do
vậy, trước người bại tay, thay vì để tình yêu triển nở, họ lại đóng
lòng mình và tìm cách ngăn cản người khác qua việc rình rập Đức
Giê-su.
Trái lại, Đức Giê-su không để
mình bị gó bó trong lề luật hay nói đúng hơn, Người thiết lập một
quy luật mới: luật của yêu thương. Tình yêu vượt trên tất cả mọi lề
luật. Tình yêu cho ta tự do để hành động mà không lệ thuộc vào quy
tắc nào khác.
Chúng ta cũng hay đối xử với
nhau, bắt bẻ nhau dựa trên những quy tắc khô khan. Chúng ta cũng chỉ
nhìn thấy luật lệ chứ không nhìn được nền tảng của luật. Mọi luật
lệ, quy tắt của con người phải được xây dựng và hành xử theo quy
luật của tình yêu. Chỉ có luật của tình yêu mới là luật trọn hảo.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét