Nếu đối chiếu bộ Kinh Thánh
giữa Công giáo và Tin lành ta sẽ thấy có một sự khác biệt. Các
sách Cựu ước của Công giáo có 46 cuốn trong khi các sách Cựu ước
của Tin lành chỉ có 39 cuốn. Vậy do đâu mà có sự khác biệt này?
Để tìm hiểu nguyên do, ta cần
trở lại với lịch sử hình thành Sách Thánh của người Do thái. Việc
thu gom các sách thánh một cách chính thức đã được người Do thái
thực hiện từ lâu (trước lưu đày) nhưng vẫn chưa định hình được bộ Quy
điển Kinh Thánh. Lý do là một số sách đã được xác định về ơn linh
hứng cũng như chân lý mạc khải nên được nhìn nhận là Sách Thánh (39
cuốn). Tuy vậy cũng có một số sách chưa được xác định rõ ràng.
Trong khi đó, tại Alexandre,
một số cộng đồng Híp-ri không còn hiểu tiếp Hipri nên đã sử dụng
một bản dịch Kinh Thánh bằng tiếng Hy lạp. Bản dịch này được gọi
là bản “Bảy Mươi” vì theo truyền thống, bản này đã được phiên dịch
bởi 70 học giả. Trong bản dịch này, ngoài 39 cuốn của những người
Hipri ở Palestin còn có một số sách được viết trực tiếp bằng tiếng
Hy lạp hay được dịch sang tiếp Hy lạp mà bản gốc bằng tiếng Hipri
không còn. Dĩ nhiên người Hipri ở Palestin không thể chấp nhận điều
này.
Các Ki-tô hữu trong thời kỳ
đầu đã phân tán khắp đế quốc, nơi mà tiếng Hipri không được dùng phổ
biến mà thay vào đó là tiếng Hy lạp. Chính vì thế, các Ki-tô hữu
này khi dùng đến các sách Cựu ước thì dùng Bộ Quy điển Kinh Thánh
bằng tiếp Hy lạp. Điều đó cũng có nghĩa là họ cũng sử dụng 7 cuốn
đang còn tranh cãi này (Kn, Hc, Br, Tb, Gdt, 1,2Mcb).
Để phản ứng lại việc này, cũng
như việc phản ứng các Ki-tô hữu nhìn nhận Đức Giê-su người Nazaret là
Đấng mà Cựu ước đã tiên báo, quãng năm 100 SCN, trong Thượng Hội Đồng Do
Thái giáo tại Jamnia, các thầy Rabbi đã chính thức khóa sổ Sách Thánh gồm 39
cuốn (được gọi là Quy điển Giêrusalem để phân biệt với Quy điển
Alexandre).
Như vậy, vào thời kỳ đầu, Giáo
hội Công giáo đả sử dụng phổ biến bộ Kinh thánh theo Quy điển
Alexandre, dù rằng chưa chính thức công bố con số chính xác. Khi Marin
Luther khởi sự cuộc ly giáo vào năm 1517 và muốn đi theo Quy điển ngắn
của người Hipri, Giáo hội Công giáo, qua sắc lệnh “De Canonicis
Scripturis” ban hành ngày 8.4.1546, công đồng Trent Quy điển Kinh Thánh được
xác định cách dứt khoát gồm cả 7 cuốn mà Tin lành từ chối. Bảy
cuốn này còn được gọi là “Đệ nhị Quy điển” với ý nghĩa là được đưa
vào Quy điển Kinh Thánh ở giai đoạn thứ hai.
Thực ra, 7 cuốn sách này
trình bày cho ta những đạo lý quan trọng như sự sống lại của kẻ
chết, vấn đề thiên thần, quan niệm thưởng phạt, khái niệm kuyện
ngục. Khi loại bỏ 7 sách này là loại bỏ những mắc xích quý giá
đối với sự tiến triển và duy nhất của mạc khải. Vì thế hiện nay,
một số bản Kinh Thánh của Tin lành đã xếp 7 cuốn này ở cuối cùng. Hy
vọng rằng trong một tương lai gần, 7 cuốn này được nhìn nhận một
cách chính thức để phục hồi lại sự hiệp nhất vốn đã có từ ban
đầu.
Tóm lược từ cuốn “Chúng ta biết gì về Kinh thánh?” của tác
giả Ariel Álvarez Valdés (lm Vũ Lượng O.P chuyển ngữ).
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét