Thứ Tư, 15 tháng 1, 2014

CẦU NGUYỆN LÀ NỀN TẢNG CỦA ĐỜI SỐNG



Thứ Tư – Tuần I TN (Mc 1,29-39)


Sáng sớm, lúc trời còn tối mịt, Đức Giê-su đã dậy, đi ra một nơi hoang vắng và cầu nguyện ở đó (Mc 1,35).

Đi từ cuộc sống: Một linh mục “hồi tục” sau một thời gian sống và thi hành sứ vụ mục tử đã chia sẻ kinh nghiệm của bản thân: Vì thiếu đời sống cầu nguyện nên tôi đã không chu toàn sứ vụ của mình.

Lời Chúa soi đường: Tin Mừng cho thấy một ngày của Đức Giê-su bận rộn với biết bao công việc: giảng dạy và chữa lành. Thế nhưng, tất cả những lời nói và việc làm của Người đều đặt nền tảng trên đời sống cầu nguyện. Một ngày trải qua với bao vất vả vẫn không ngăn cản việc Người thức dậy từ sớm để đến một nơi thanh vắng cầu nguyện. Dù là Con Thiên Chúa, Đức Giê-su vẫn luôn gắn bó mật thiết đời sống của Người với Chúa Cha.

Tận hưởng niềm vui: Đức Giê-su đã nêu gương cho ta về một đời sống thống nhất. Cuộc sống trần gian không tách rời khỏi mối liên hệ với Cha trên trời. Chúng ta được mời gọi sống giữa thế gian nhưng không thuộc về thế gian. Chúng ta không bám chặt vào mặt đất này với những mối bận tâm quá đáng. Một sự kết hợp giữa những lo âu của cuộc sống với niềm tin tưởng phó thác trong cầu nguyện là cần thiết đối với người môn đệ.

Chung lời cầu nguyện: Xin cho chúng con luôn gắn bó đời mình với Chúa qua lời cầu nguyện, để chúng con không khủng hoảng với những thất vọng nhưng cảm nhận được niềm vui vì có Chúa đồng hành.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét