Chủ Nhật, 13 tháng 10, 2013

TRUYỀN GIÁO LÀ GÌ?

Truyền giáo là bổn phận chính yếu của Giáo hội, vì thế bên cạnh nổ lực truyền giáo mỗi ngày, hằng năm Giáo hội dành một ngày để cầu nguyện đặc biệt cho việc truyền giáo (ngày Chúa nhật áp chót của tháng 10). Năm nay, Chúa nhật truyền giáo lần thứ 87 nhằm ngày 20 tháng 10. Đây là cơ hội đặc biệt để chúng ta cùng tìm hiểu về việc truyền giáo của Giáo hội.
“Truyền giáo” được dịch từ chữ “mission” của tiếng Anh hay tiếng Pháp và chữ missio trong tiếng Latinh. Trong nguyên ngữ latinh, missio bắt nguồn bởi động từ mittere có nghĩa là “gửi đi, sai đi, phái đi”. Trong Tân ước, từ này được dùng để chỉ việc Chúa Cha sai Đức Ki-tô đến thế gian cũng như Đức Ki-tô Phục sinh sai Chúa Thánh Thần đến với Giáo hội. Từ này còn được dùng để chỉ việc Đức Ki-tô sai các Tông đồ đi rao giảng Tin mừng.
Truyền giáo là gì?
Nhân dịp 25 năm bế mạc công đồng Vaticanô II, đức Gio-an Phao-lo II đã ban hành thông điệp "Redemptoris Missio" (Sứ mạng của Đấng Cứu thế), qua đó khẳng định nền tảng của việc truyền giáo xuất phát từ mầu nhiệm Chúa Ba Ngôi. Nguồn gốc và động lực của việc truyền giáo chính là thông đạt tình yêu của Thiên Chúa cho con người. Như vậy, khởi nguyên và tận điểm của việc truyền giáo là tình yêu Thiên Chúa và hạnh phúc của con người.

Sắc lệnh về Hoạt động Truyền giáo (Ad Gentes) của Công đồng Vaticanô II thì nói rằng: Công cuộc truyền giáo không chỉ giới hạn vào việc kêu gọi lương dân tin nhận Phúc âm và lãnh bí tích Rửa tội, nhưng bao gồm cả việc phát triển các Giáo hội địa phương nữa. Công cuộc truyền giáo chỉ có thể coi là chấm dứt với việc thành lập hàng giáo phẩm tại địa phương, với những cộng đồng Ki-tô hữu trưởng thành, khả dĩ có thể truyền đạo cho đồng bào của mình và các vùng lương dân (x. số 6).
Tại sao phải truyền giáo?
Ngoài mệnh lệnh của Đức Ki-tô sai các môn đệ đi rao giảng Tin mừng cho khắp thế giới, đức Gio-an Phao-lo II còn đặt nền tảng của việc truyền giáo trên quyền lợi cao quý nhất của con người, đó là quyền được biết sự thật. Hội thánh cần phải nói cho con người biết sự thật về phẩm giá cao quý của mình. Phẩm giá này hệ tại việc Thiên Chúa yêu thương con người. Ngài mời gọi con người thông dự vào sự sống của Ngài nhờ công trình cứu độ của Đức Ki-tô. Hoạt động truyền giáo nhằm phục vụ chương trình yêu thương của Thiên Chúa đồng thời cũng phục vụ con người: Thông đạt cho tha nhân hồng ân đức tin quý báu mà chúng ta đã lãnh nhận. Hồng ân ấy có liên hệ tới hạnh phúc của mọi người.
Việc truyền giáo phải nhắm đến ba mục tiêu: Thứ nhất là loan báo cho mọi người tin và đón nhận ơn cứu rỗi; thứ hai là giúp họ trở thành môn đệ của Đức Ki-tô, trở nên phần tử của Giáo hội; thứ ba là cải biến tâm thức cá nhân hay những cơ chế tội lỗi đi ngược lại với giá trị của Tin mừng hay nhân phẩm con người.   
Truyền giáo như thế nào?
Để đạt được những mục tiêu trên, việc truyền giáo bao gồm nhiều hình thức khác nhau chứ không chỉ giới hạn trong việc giảng dạy và đưa lương dân vào đạo. Việc truyền giáo khởi đi từ những cử chỉ, thái độ đơn sơ như thông cảm, giúp đỡ người nghèo, người bệnh cho tới những kế hoạch phát triển và thăng tiến con người. Việc truyền giáo còn bao gồm cả các công tác bác ái xã hội như mở trường học, bệnh xá, các cơ sở xã hội, v.v.. Nói chung là bất cứ hình thức nào có thể chuyển thông tình yêu của Thiên Chúa và giúp con người đón nhận ơn cứu độ đều được coi là việc truyền giáo vậy.
Tài liệu tham khảo
Vaticanô II, Sắc lệnh Ad Gentes về Hoạt động Truyền giáo của Giáo hội
Gio-an Phao-lô II, Thông điệp Redemptoris Missio

Phan Tấn Thành, Thần học Mạc khải, HVĐM, 2010.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét