Tuần I Mùa Vọng – Thứ Hai
5 Có một viên đại đội trưởng
đến gặp Đức Giê-su và nài xin: 6 “Thưa Ngài, tên đầy tớ của
tôi bị tê bại nằm liệt ở nhà, đau đớn lắm.” 7 Người
nói : “Chính tôi sẽ đến chữa nó.” Viên đại đội trưởng đáp : 8 “Thưa
Ngài, tôi chẳng đáng Ngài vào nhà tôi, nhưng xin Ngài chỉ nói một lời là đầy tớ
tôi được khỏi bệnh.”
Đức Giê-su từng khẳng định Người đến để tìm kiếm con
chiên lạc nhà Israen, thế nhưng, khi đối diện với viên đại đội trưởng
ngoại đạo có lòng yêu người và tin kính Thiên Chúa, Người phải cất
tiếng khen ngợi và ban cho ông điều ông ước muốn.
Là đại đội trưởng, ông có quyền trên nhiều tôi trai tớ
gái trong nhà. Thế nhưng trong cách cư xử, ông không xem họ như những tôi
tớ! Bằng chứng là ông đã cảm thấy đau đớn với nỗi đau của người tôi
tớ ông yêu mến. Vì người tối tớ mà ông đích thăm đến gặp Đức Giê-su.
Tác giả Luca còn cho biết ông yêu thương dân Do Thái như thế nào khi bỏ
tiền ra giúp họ xây dựng hội đường. Điều đó cho thấy, bên cạnh lòng
yêu thương con người, ông còn tỏ ra tin yêu và kính trọng Thiên Chúa.
Tôi không đáng Ngài vào nhà tôi nhưng xin hãy nói một lời.
Câu trả lời trên vừa cho thấy ông am hiểu và tôn trọng luật Môsê cũng
như tin tưởng tuyệt đối vào quyền năng của Đức Giê-su. Luật Môsê không cho
phép người Do Thái bước chân vào nhà dân ngoại vì như thế sẽ ra ô
uế. Đức Giê-su không màng đến luật này khi tình nguyện “chính tôi sẽ
đến chữa nó”. Thế nhưng ông đã tế nhị nói “Ngài không cần phải đến”,
chỉ cần Ngài nói một lời là đủ rồi. “Nói một lời” là “động tác”
của Thiên Chúa sáng tạo: Thiên Chúa phán, liền có như vậy. Với lời
nói này, ông tuyên xưng Đức Giê-su có quyền năng của một Thiên Chúa sáng
tạo, Người chỉ cần nói một lời thì mọi sự sẽ tuân theo.
Quả thực, viên đại đội trưởng có một tình yêu và lòng
tin hiếm thấy ngay cả nơi người Do Thái. Đức Giê-su cũng đã khen ngợi
ông. Tình yêu và lòng tin là hai hành trang ông mang theo khi đến với Đức
Giê-su và ông đã được Người ban ơn như lòng ước nguyện. Lời tuyên xưng
của ông đã đi vào lịch sử khi hàng ngày, khắp nơi trên thế giới đều
lặp lại lời tuyên xưng khiêm tốn này khi cử hành thánh lễ.
Hình ảnh viên đại đội trưởng cũng gợi lên trong ta những câu
hỏi chất vấn. Chúng ta đến gặp Đức Giê-su với những hành trang nào? Chúng
ta đã đủ yêu mến và lòng tin khi đến với Người hay chưa?
Lạy Chúa, xin cho
con biết mở rộng cõi lòng để yêu mến những người quanh con; xin cho
con đủ đức tin để đến với Chúa với tất cả niềm xác tín. Chúng con không
đáng được Chúa ngự vào lòng mình nhưng Chúa đã chủ động đến với
chúng con mỗi ngày qua bí tích Thánh Thể. Xin cho con luôn sẵn sáng
để đón tiếp Chúa.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét