Thứ Hai, 18 tháng 11, 2013

SỰ KHÁC BIỆT GIỮA ANH MÙ VÀ ĐÁM ĐÔNG SÁNG MẮT (Lc 18,35-43)


Tuần XXXIII - Thứ Hai

Một người mù hành khất bên vệ đường. Nghe thấy một đám đông nhốn nháo anh liền hỏi: có chuyện gì vậy? Một người dừng bước trả lời: Giê-su Nazaret đang đi qua đây. Ồ! Giê-su Nazaret thì ta đã nghe nói nhiều, Người là một ngôn sứ đầy quyền năng trong lời nói và việc làm. Người quả thật là con vua Đavit, Đấng Cứu độ trần gian. Nghĩ vậy, anh liền lớn tiếng hô vang: Lạy con vua Đavit, xin dủ lòng thương tôi! Đám đông cảm thấy khó chịu vì sự “gây rối” của anh, họ cố cấm cản nhưng anh lại kêu lớn tiếng hơn. Tiếng kêu của anh đã thấu đến Đức Giê-su. Người cho gọi anh đến và hỏi: Anh muốn tôi làm gì cho anh? Anh trả lời ngay: Xin cho tôi nhìn thấy được.
Anh mù hàng ngày ngồi bên vệ đường để cầu xin lòng thương xót của đám đông sáng mắt, thế nhưng anh đã biết dùng đôi tai và con tim để lắng nghe. Anh ý thức tình trạng mù lòa và đáng thương xót của mình; anh ý thức Đức Giê-su có thể dủ lòng thương anh; anh ý thức và tin tưởng thái độ của Đức Giê-su đối với anh sẽ khác với thái độ của đám đông. Với tất cả ý thức và tự do, anh đã lớn tiếng nói lên khát vọng của mình. Để vượt qua áp lực của đám đông, anh phải rất xác tín, rất khao khát và bày tỏ nỗi khát khao đó ra bên ngoài.
Thái độ này tạo nên sự khác biệt giữa anh mù và đám đông sáng mắt. Đám đông nườm nượp đi theo Đức Giê-su nhưng có thể chỉ là một sự tò mò, ham vui. Trong đám đông, chắc hẳn cũng có những người biết mình đáng được xót thương, nhưng họ không tin tưởng vào quyền năng Đức Giê-su hoặc là không thực sự khao khát được đoái thương. Cũng có thể họ tin và khao khát nhưng lại ngại thể hiện niềm tin và khao khát của mình.
Lạy Chúa, xin cho con luôn ý thức tình trạng yếu đuối và đáng xót thương của mình. Chúng con đang cần một bàn tay nâng đỡ, một lời nói ủi an. Xin cho con luôn xác tín vào quyền năng của Người và can đảm bày tỏ niềm xác tín đó trong cuộc sống.

Thứ Năm, 14 tháng 11, 2013

NƯỚC THIÊN CHÚA ĐANG Ở GIỮA CÁC ÔNG (Lc 17,20-25)

Tuần XXXII – Thứ Năm

Người Pha-ri-sêu hỏi Đức Giê-su bao giờ Triều Đại Thiên Chúa đến. Người trả lời : "Triều Đại Thiên Chúa không đến như một điều có thể quan sát được. Và người ta sẽ không nói : 'Ở đây này !' hay 'Ở kia kìa !', vì này Triều Đại Thiên Chúa đang ở giữa các ông." (Lc 17,20-21)

Thánh Âu Tinh đã từng thốt lên: Ngài ở trong con nhưng con lại loay hoay tìm kiếm Ngài ở bên ngoài. Ngài đón đợi con trong lòng nhưng con cứ mãi chạy ra ngoài để tìm kiếm. Cuối cùng thánh nhân hối tiếc: Lạy Chúa, con yêu Ngài quá muộn màng! Ngày hôm nay, nhiều người vẫn loay hoay tìm kiếm Thiên Chúa nhưng lại quên mất ngài đang chờ đợi ta trong chính cõi lòng mình.

Thứ Ba, 12 tháng 11, 2013

CẦU XIN VÀ TẠ ƠN (Lc 17,11-19)

Tuần XXXII - Thứ Tư

“Một người trong bọn, thấy mình được khỏi, liền quay trở lại và lớn tiếng tôn vinh Thiên Chúa”.
Nhu cầu xin ơn
Con người thể hiện tương quan của mình với Thiên Chúa qua bốn tâm tình ngợi khen, cảm tạ, sám hối và xin ơn. Thế nhưng thực tế nhiều khi ta chỉ biết xin ơn mà xem nhẹ ba chiều kích kia. Điều này thể hiện qua việc cầu nguyện, xin lễ và hành hương. Bài Tin mừng hôm nay phần nào phản ánh thái độ sống này.
Suy niệm

VIỆC SÁM HỐI CHUNG

Liên quan tới các hình thức sám hối đền tội, các Hội Đồng Giám Mục đó đây trên thế giới đã gợi ý nhiều hình thức mới, phù hợp hơn với thời đại và tâm thức cũng như sự nhậy cảm của con người thời nay.
Chẳng hạn như quyên góp tiền bạc để trợ giúp các dân tộc nghèo, hay các nạn nhân thiên tai; mời gọi tín hữu kiêng thịt, rượu bia, các cuộc giải trí và các chi tiêu thừa thãi.
Hội Đồng Giám Mục Italia thì đề nghị hãm mình đền tội bằng cách không ăn các thực phẩm ưa thích, có một cử chỉ bác ái tinh thần, cầu nguyện tha thứ cho người gây khó khăn, phiền hà hay đau khổ cho mình.

Thứ Sáu, 8 tháng 11, 2013

CHIỀU KÍCH HIỆP THÔNG TRONG LỜI CẦU NGUYỆN (Ga 17,15-21. 24-36)

Ngày 8: Cầu cho các Anh chị em trong Dòng đã qua đời

Lạy Cha, con muốn rằng con ở đâu, thì những người Cha đã ban cho con cũng ở đó với con, để họ chiêm ngưỡng vinh quang của con, vinh quang mà Cha đã ban cho con, vì Cha đã yêu thương con trước khi thế gian được tạo thành.
Kính thưa cộng đoàn,
Hiệp thông là một mầu nhiệm lớn của Giáo hội. Chính vì để nhắc nhở con cái mình ý thứcsống sâu sắc hơn sự hiệp thông này, Giáo hội đã dành tháng cuối cùng của năm phụng vụ để suy niệm, cử hànhsống mầu nhiệm này.
Lời cầu nguyện của Đức Giê-su trong bài Tin Mừng hôm này cũng làm nổi bật lên chiều kích của sự hiệp thông này. Thực vậy, đây là một lời nguyện rất đẹp, giàu ý nghĩa và đầy cảm xúc. Lời đó không chỉ làm nổi bật lên mối tương quan độc nhất vô nhị giữa Đức Giê-su và Chúa Cha mà Đức Giê-su còn cầu xin để đưa các môn đệ vào trong mối tương quan đó. Lời cầu nguyện của Đức Giê-su nghe thật tha thiết: “Con không chỉ cầu nguyện cho những người này (tức là các môn đệ), nhưng còn cho những ai nhờ lời họ mà tin vào con, để tất cả nên một, như Cha ở trong con và con ở trong Cha, để họ cũng ở trong chúng ta.

Thứ Tư, 6 tháng 11, 2013

THEO ĐỨC GIÊ-SU (Lc 14,25-33)

Tuần 31 - Thứ Tư

Ai trong anh em không từ bỏ hết những gì mình có, thì không thể làm môn đệ tôi được (Lc 14,33).
Theo Đức Giê-su có nghĩa là từ bỏ. Đây phải là một thái độ dứt khoát, không so đo tính toán, không phân biệt hơn thiệt. Thực ra, hơn thiệt đã phân biệt rất rõ giữa lựa chọn có từ bỏ để theo Đức Giê-su hay không và mỗi người đều có thể ý thức được điều đó. Vấn đề là ta có dám chọn lựa theo lời mời gọi của Đức Giê-su hay không.
Thực vậy, theo Đức Giê-su là chọn vác thập giá mỗi ngày. Nhiều khi ta đi theo Ngài nhưng ngại vác thập giá. Thử hỏi thập giá của tôi lúc này là gì?
Theo Đức Giê-su là từ bỏ chính mình. Thực ra tôi đã từ bỏ những gì từ khi đi theo Đức Giê-su? Đâu là những điều tôi hay quyến luyến không dám từ bỏ? Một tính hư tật xấu, một sở thích, một thói quen chẳng xây dựng gì cho đời tôi và cho người khác?
Theo Đức Giê-su là ưu tiên tất cả cho Ngài. Trong mọi việc tôi làm, đâu là mục đích?  Vị trí của Ngài trong quyết định của tôi như thế nào? Tôi có dám vì Ngài mà chọn một quyết định thiệt thòi theo cái nhìn nhân loại?

Lạy Chúa, xin cho con can đảm lựa chọn theo Ngài và cương quyết từ bỏ những gì làm vướng chân con trên hành trình này.

Chủ Nhật, 3 tháng 11, 2013

THÁNH MARTINÔ DE FORES

Lạy Chúa, giữa một xã hội đầy biến động của thủ đô Lima (Pêru), giữa những tăm tối của nghèo khó, bất công và kỳ thị, Chúa đã cho Martinô de Fores xuất hiện như ánh hừng đông báo hiệu mặt trời công chính. Sinh ra trong một gia cảnh đặc biệt (cha là hiệp sĩ người Tây Ban Nha, mẹ là một người da màu), Martinô vừa dễ thấu cảm với nỗi khổ đau của con ngườ, vừa có cơ hội học hành để có thể giúp đỡ họ thiết thực hơn. Với trái tim đầy thương cảm, Martinô đã không bỏ qua cơ hội nào. Những ai đến với ngài đều được hưởng xót thương xót của Thiên Chúa qua đôi tay bé nhỏ của thánh nhân. Đến với Martinô, mọi đau khổ sẽ vơi đi, mọi phẩm giá được trân trọng, mọi hy vọng được khơi lên. Đến với Martinô, người ta dễ dàng cảm nhận tình thương dạt dào của Thiên Chúa qua những tôi tớ của Người.
Lạy Chúa, thế giới ngày nay là một Lima thu nhỏ, trong đó cũng có đầy những bất công, đầy cảnh nghèo khổ đau thương. Xin Chúa cho xuất hiện ngày càng nhiều ánh hừng đông như Martinô hơn nữa, để mỗi người góp tay nhau xoa dịu nỗi đau của người khác, để mỗi người là khí cụ bày tỏ tình thương nhân hậu của Chúa, và để mọi người nhận biết rằng Chúa vẫn đang tỏ tình thương và quyền năng của Ngài qua những tôi tớ hen mọn.
Lạy thánh Martinô, xin chuyển cầu cùng Chúa cho chúng con.

Thánh Martinô  (Hoài Lệ Tử)
1.      Chúng con nguyện xin thánh Martinô. Ngài là gương sáng soi của lòng nhân ái. Thuở bình sinh bởi lòng thương xót vô bờ, Người đã giang tay ôm ấp muôn người khổ đau. Thì ngày nay, trên trời vinh hiển cao sang, Người hãy thương nghe muôn tiếng chúng con khẩn cầu.
2.    Chúng con nguyện xin thánh Martinô, Người là cha những kẻ khó nghèo đau yếu. Lấy tình thương xoa dịu những nỗi u buồn. Và hãy ban ơn cho hết muôn người kêu xin : Được mạnh sức đêm ngày vui đón hy sinh. Và luôn noi theo gương sáng các nhân đức Ngài.



Thứ Bảy, 2 tháng 11, 2013

HÌNH ẢNH ÔNG DA-KÊU (Lc 19,1-10)

Chúa nhật XXXI năm C (bài 2)

Khi Đức Giê-su tới chỗ ấy, thì Người nhìn lên và nói với ông : "Này ông Da-kêu, xuống mau đi, vì hôm nay tôi phải ở lại nhà ông !" Ông vội vàng tụt xuống, và mừng rỡ đón rước Người. 
Hình ảnh ông Da-kêu xuất hiện trong bài Tin Mừng với sự trái ngược giữa thân thế và hành động. Thực vậy, ông được giới thiệu là người “đứng đầu những người thu thuế” và là “người giàu có”. Vì nghề nghiệp, người thu thuế phải tiếp xúc với đủ mọi hạng người, kể cả dân ngoại, nên họ bị coi là những người ô uế; vì khi thu thuế, họ thường tính cao hơn mức thuế đã ấn định nên họ bị coi là những người tội lỗi. Trong Tin Mừng, người thu thuế thường được kể chung với những người tội lỗi (x. Mc 5,30) và ngoại đạo (x. Mt 18,17). Da-kêu là người “đứng đầu những người thu thuế” hay là “cục thuế trưởng”, do đó ông càng bị đẩy ra bên lề xã hội Do-thái. Hơn nữa, ông còn được giới thiệu là “người giàu có”, và theo Tin Mừng Lu-ca, những người giàu có thì khó vào Nước Trời (Lc 18,24-27).

TÌM CÁCH ĐỂ BIẾT ĐỨC GIÊ-SU (Lc 19, 1-10)

Chúa nhật XXI năm C

“Ông ta (Da-kêu) tìm cách để xem cho biết Đức Giê-su là ai,”.
Gặp mặt thần tượng
Giới trẻ ngày nay rất dễ thần tượng. Vì một ca sỹ mến mộ hay một ban nhạc yêu thích, nhiều bạn trẻ cố gắng mọi cách để gặp mặt cho được. Có những bạn tuổi teen bắt bố mẹ phải nghỉ việc, vượt cả ngàn ki-lô-mét để xem thần tượng biểu diễn. Thậm chí, rất nhiều bạn trẻ còn có những hành động thể hiện sự hâm mộ một cách thái quá, thậm chí thật lố bịch. Tìm mọi cách để gặp thần tượng không hẳn là điều xấu nhưng quan trọng hơn là từ cuộc gặp gỡ đó có mang lại lợi ích gì cho người hâm mộ hay không.
Suy niệm
Trong bài Tin mừng hôm nay, Da-kêu đã tìm mọi cách để nhìn thấy Đức Giê-su, ngay cả việc ông phải leo lên cây, một hành động thường chỉ dành cho trẻ con mà thôi. Da-kêu tìm cách nhìn xem Đức Giê-su có thể vì tò mò và cũng có thể vì thần tượng Đức Giê-su sau khi nghe thiên hạ đồn thổi về Người. Dù động cơ là gì đi nữa thì việc làm của ông cũng xuất phát từ thiện chí ngay lành.

Thứ Sáu, 1 tháng 11, 2013

Các thánh Nam Nữ

Ngày 01: Các thánh Nam Nữ

Những gì thế gian cho là điên dại, thì Thiên Chúa đã chọn để hạ nhục những kẻ khôn ngoan, và những gì thế gian cho là yếu kém, thì Thiên Chúa đã chọn để hạ nhục những kẻ hùng mạnh ; những gì thế gian cho là hèn mạt không đáng kể, là không có, thì Thiên Chúa đã chọn để huỷ diệt những gì hiện có, hầu không một phàm nhân nào dám tự phụ trước mặt Người. (1Cr 1,27-29)
Phẩm giá cao quý của con người là được Thiên Chúa dựng nên và mời gọi tham dự vào hạnh phúc vĩnh cửu với Người. Đó chính là ơn gọi nên thánh, là khát khao hướng đến sự thánh thiện mà Thiên Chúa đã đặt trong lòng mỗi người. Ơn gọi này mời gọi chúng ta đón nhận cuộc sống với cái nhìn đức tin. Với đức tin, mọi sự dường như thay đổi giá trị: những gì thế gian cho là điên dại, thì Thiên Chúa đã chọn để hạ nhục những kẻ khôn ngoan, và những gì thế gian cho là yếu kém, thì Thiên Chúa đã chọn để hạ nhục những kẻ hùng mạnh ; những gì thế gian cho là hèn mạt không đáng kể, là không có, thì Thiên Chúa đã chọn để huỷ diệt những gì hiện có, hầu không một phàm nhân nào dám tự phụ trước mặt Người (x.1Cr 1,27-29). Chỉ những ai được Chúa kêu gọi, cùng với ơn đức tin mới đủ can đảm thực hiện những lựa chọn này. Đây không phải là những lựa chọn không có cơ sở, vì chính Đức Giê-su Ki-tô, Con Thiên Chúa cũng đã thực hiện những lựa chọn như thế. Chính nhờ những lựa chọn như vậy mà con người được đón nhận ơn cứu độ.