Thứ Hai, tuần VI TN
(Ga 15,27 – 16,4)
“Cả anh em nữa, anh em
cũng làm chứng vì anh em ở với Thầy ngay từ đầu”.
Làm chứng cho Thầy, đó là trách nhiệm và nghĩa vụ cao quý của
người môn đệ. Chỉ những ai ở với Thầy ngay từ đầu mới có thể làm chứng cho Thầy.
Nếu chúng ta chưa đủ can đảm, nếu chúng ta không biết cách làm chứng cho Thầy,
điều đó cũng có nghĩa là chúng ta chưa ở lại trong Thầy. Chưa ở lại trong Thầy,
chưa thấy động lực, chưa đủ quyết tâm, chưa có lòng mến nên sẽ rụt rè và dễ bỏ
cuộc. Bởi, làm chứng cho Thầy không bao giờ là việc dễ dàng.
Thầy đã tiên báo trước, ai làm chứng về Thầy sẽ
bị người ta loại bỏ, loại trừ. Thậm
chí, loại bỏ và loại trừ người làm chứng còn là thành tích và
mục tiêu hàng đầu của “họ”, là công trạng mà họ ngỡ rằng sẽ được
lãnh nhận trước mặt Thiên Chúa.
Biết bao người vì mang danh kitô hữu mà mất công ăn
việc làm, con cái hết đường tiến thân. Biết bao người vì giữ nếp
sống đạo mà bị loại trừ khỏi những sinh hoạt của xã hội, chịu bao
thiệt thòi mất mát. Thậm chí họ còn bị nhìn với cái nhìn ác cảm.
Như những người theo tà giáo vậy, dù cho họ đang thờ phượng một Thiên
Chúa chân thật.
Thế nhưng, điều quan trọng là sau tất cả những khó
khăn thử thách đó, họ vẫn cảm nhận được một niềm vui và sự bình
an. Sự bình an không phải theo kiểu thế gian, một sự bình an không ai
có thể lấy mất được, bởi nó có nền tảng nơi Thiên Chúa. Chỉ những
ai thường xuyên ở lại trong Thiên Chúa mới cảm nhận được sự bình an
quý giá này.
Ước gì mỗi kitô hữu chúng ta đều thường xuyên ở lại
trong Thiên Chúa để có đủ nghị lực và lòng mến mà làm chứng cho
Thầy, dù cho có phải trải qua những khó khăn thử thách nhưng sự bình
an của Đấng Phục sinh vẫn luôn ở với chúng ta. Được vậy, chắc chắn chúng
ta sẽ không còn sợ hãi.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét