Thứ Ba, 29 tháng 10, 2013

Hãy chiến đấu để vào Nước Trời (Lc 13,22-30)

Tuần XXX - Thứ Tư 

Đức Giê-su nói : "Hãy chiến đấu để qua được cửa hẹp mà vào, vì tôi nói cho anh em biết : có nhiều người sẽ tìm cách vào mà không thể được".
Kể từ sau biến cố sa ngã, con người luôn ý thức về thân phận tội lỗi của mình, đồng thời con người cũng ý thức rằng để được hưởng hạnh phúc với Thiên Chúa thì con người cần phải được cứu độ. Đó là mối bận tâm chung của người Do-thái ngày xưa. Chính vì thế, có người đã đến gặp Đức Giê-su để đặt vấn đề: Những người được cứu thì ít có phải không?
Câu hỏi trên ngầm chỉ một sự tự hào nào đó. Thực vậy, dường như anh ta đã biết phải làm thế nào để được cứu rồi nên vấn đề anh quan tâm là số lượng người được cứu. Suy nghĩ này phản ánh thái độ của người Do-thái lúc bấy giờ nói chung. Họ tự hào mình là dân được tuyển chọn, là dân mà từ đó sẽ sinh ra Đấng Cứu Thế, vậy nên, một chỗ dành cho họ trong Nước Trời là lẽ đương nhiên!

Chủ Nhật, 27 tháng 10, 2013

Hỡi gia đình, hãy sống niềm vui đức tin

Bài nói chuyện của Đức Phanxicô với các gia đình về chủ đề ”Hỡi gia đình, hãy sống niềm vui đức tin”. (ngày 26.10.2013)

1. Có một câu của Chúa Giêsu trong Tin Mừng theo thánh Mathêu, Đấng đến gặp gỡ chúng ta: ”Hỡi tất cả những ai mệt mỏi và bị áp bức, hãy đến cùng Thầy, và Thầy sẽ bổ sức cho các con” (Mt 11,28). Cuộc sống thường vất vả. Làm việc cơ cực; tìm kiếm công ăn việc làm thật vất vả. Nhưng điều đè nặng nhất trong cuộc sống là sự thiếu tình thương. Thật là nặng nề khi không nhận được một nụ cười, không được đón nhận. Một số thinh lặng, nhiều khi trong gia đình giữa vợ chồng, cha mẹ, con cái, giữa anh chị em với nhau, cũng thật là nặng nề. Không có tình yêu thương thì vất vả trở nên nặng nề hơn. Tôi nghĩ đến những người già cô độc, những gia đình cơ cực vì không được giúp đỡ để săn sóc những mgười trong gia đình cần được sự chú ý đặc biệt và chăm sóc. Chúa Giêsu nói:”Hãy đến cùng Thầy, hỡi tất cả những ai vất vả và bị đè nén”!

Kinh Mân Côi và gia đình: Đời sống gia đình là một lời rao giảng

Năm Sự Sáng
Thứ ba: Đức Giê-su rao giảng Tin Mừng
Chủ đề: Đời sống gia đình là một lời rao giảng

Chính anh em là ánh sáng cho trần gian. Ánh sáng của anh em phải chiếu giãi trước mặt thiên hạ, để họ thấy những công việc tốt đẹp anh em làm, mà tôn vinh Cha của anh em, Đấng ngự trên trời. (Mt 5,14-16).

Đức Giê-su đến trần gian với sứ vụ khai mở Nước Trời, loan báo Tin Mừng cứu độ, thông truyền tình yêu của Thiên Chúa cho con người. Ngài đi khắp nẻo đường quê hương để mời gọi người ta ăn năn sám hối. Ngài chọn lấy một lối sống bình dân, giản dị như bao người khác. Ngài hòa mình vào dòng đời, mặc lấy những khổ đau của một kiếp nhân sinh. Ngài rao giảng và làm chứng cho tình yêu bằng lời nói và hành động, bằng lời giảng dạy và cả cuộc sống. Tất cả đều quy hướng về một tình yêu đặc biệt Thiên Chúa dành cho con người.
Trong diễn văn đọc trước đại biểu của các phong trào về gia đình tại Thượng Hội đồng Giám mục thế giới về gia đình ngày 12.10.1980, Đức Gio-an Phao-lô II đã nhắc nhở các gia đình Kitô giáo phải sống chiều kích thiêng liêng bằng những yếu tố tạo thành thực tại của gia đình, đó là tình yêu giữa vợ chồng, tình yêu giữa cha mẹ và con cái. Sự cảm thông, lòng tha thứ, sự tương trợ giáo dục con cái cũng như công việc niềm vui nỗi khổ. Trong hôn nhân Ki-tô giáo, tất cả những yếu tố này được bao bọc, được thấm nhuần ơn thánh và hiệu năng của bí tích, do đó trở thành con đuờng sống Phúc âm, một trường dạy đức ái Ki-tô giáo. Gia đình là hình thức sống Tin Mừng một cách đặc biệt. Học hỏi Tin mừng, thực thi Tin mừng chính là sống trọn vẹn chiều kích thiêng liêng của gia đình.
Lạy Chúa, nhờ ân sủng của bí tích Hôn nhân, nhờ lời chuyển cầu của Mẹ Ma-ri-a, xin cho các gia đình thành tâm sống trọn chiều kích thiêng liêng của mình. Đó là một cách thức sống Tin Mừng và loan báo Tin Mừng hiệu quả trong bối cảnh của gia đình hiện nay.

Thứ Hai, 21 tháng 10, 2013

Kinh Mân Côi và Gia đình: Đời sống gia đình dưới sự hiện diện của Thiên Chúa

                    Năm sự Sáng
Thứ hai: Đức Giê-su dự tiệc cưới Ca-na
Chủ đề: Đời sống gia đình dưới sự hiện diện của Thiên Chúa

1 Ngày thứ ba, có tiệc cưới tại Ca-na miền Ga-li-lê. Trong tiệc cưới có thân mẫu Đức Giê-su. 2 Đức Giê-su và các môn đệ cũng được mời tham dự. 3 Khi thấy thiếu rượu, thân mẫu Đức Giê-su nói với Người : "Họ hết rượu rồi." (Ga 2,1-3).

Đức Giê-su đã làm phép lạ đầu tiên của mình tại tiệc cưới Ca-na. hôm đó, tiệc cưới đang vui say, lòng người đang náo nức, bỗng nhiên hết rượu. Sự cố bất ngờ có nguy cơ gây đỗ vỡ. Mầm móng của lo âu xuất hiện ngay trong khởi đầu của một gia đình trẻ. May thay, đã có sự hiện diện của mẹ  Ma-ri-a và Đức Giê-su. Mẹ đã kịp thời quan sát và Đức Giê-su cũng kịp thời can thiệp. Tiệc cưới tiêp tục vui say. Hạnh phúc tiếp tục triển nở, vì đã có Chúa ở cùng.

Chủ Nhật, 20 tháng 10, 2013

Kinh Mân Côi và Gia đình: Gia đình sống bí tích Thanh Tẩy

MẦU NHIỆM SỰ SÁNG
Thứ nhất: Đức Chúa Giê-su chịu phép rửa tại sông Gio-đan
Chủ đề: Gia đình sống bí tích Thanh Tẩy


21 Khi toàn dân đã chịu phép rửa, Đức Giê-su cũng chịu phép rửa, và đang khi Người cầu nguyện, thì trời mở ra, 22 và Thánh Thần ngự xuống trên Người dưới hình dáng chim bồ câu. Lại có tiếng từ trời phán rằng : Con là Con của Cha ; ngày hôm nay, Cha đã sinh ra Con. (Lc 3,21-22).

Dầu là con Thiên Chúa, Đức Giê-su cũng đã khiêm tốn bước xuống dòng sông Gio-đan để nhận phép rửa của ông Gio-an. Một phép rửa tỏ lòng sám hối ăn năn dù rằng Người chẳng phạm tội. Phép rửa Người lãnh nhận tiên báo một phép rửa khác do chính Người sẽ thực hiện, đó là phép rửa trong nước và Thánh Thần. Phép rửa này không chỉ để tỏ lòng sám hối ăn năn mà thôi nhưng được thực hiện trong niềm tin vào Thiên Chúa và mang lại ơn tái sinh cho con người (x. Ga 3,5).
Con người được sinh ra nơi gia đình nhưng được tái sinh trong Giáo hội nhờ bí tích Thanh Tẩy. Ngày lãnh phép Thanh Tẩy, con người nhận lấy tấm áo trắng cùng nến sáng, biểu trưng cho sự sống mới trong đức tin. Gia đình là nơi nuôi dưỡng và giáo dục con người phần xác thế nào thì cũng dưỡng dục và huấn luyện đời sống đức tin như vậy. Gia đình là nơi mọi người nhắc nhở và trợ giúp nhau sống trọn vẹn đức tin của mình. Gia đình cũng là môi trường để thực hành các nhân đức Ki-tô giáo như bác ái, hy sinh, dấn thân, v.v..

Thứ Tư, 16 tháng 10, 2013

PHARISÊU HIỆN ĐẠI (Lc 11,42-46)

Tuần XXVIII - Thứ Tư

Đức Giê-su nói: “Khốn cho các người, hỡi các người Pha-ri-sêu ! Các người nộp thuế thập phân về bạc hà, vân hương, và đủ thứ rau cỏ, mà xao lãng lẽ công bình và lòng yêu mến Thiên Chúa. Các điều này phải làm, mà các điều kia cũng không được bỏ.”

Pharisêu là những người tách biệt ra để sống và tuân giữ luật một cách chi ly, cặn kẽ. Nộp thuế thập phân là một nghĩa vụ của người Do thái. Luật này chỉ áp dụng cho một số nông sản nhất định. Thế nhưng những người Pharisêu đã giữ luật chi ly đến độ nộp thuế thập phân cho cả thứ hoa mầu nhỏ bé nhất trong nhà. Một “ý thức” thật tốt nếu như họ không xao lãng những điều quan trọng hơn. Thực vậy, thực thi lẽ công bình và yêu mến Thiên Chúa là điều quan trọng hơn của luật, thậm chí là quan trọng nhất, thế nhưng họ lại xao lãng. Chú trọng những điều tiểu tiết để rồi bỏ qua những điều chính yếu, thật là không đáng chút nào. Họ đáng nhận sự khiển trách của Đức Giê-su.
Thái độ của những người Pharisêu cũng có thể là thái độ của mỗi người chúng ta, những Pharisêu hiện đại. Trong cuộc sống, đôi khi chúng ta quá chú tâm vào những tiểu tiết mà bỏ qua những điều chính yếu cần thực hiện: chúng ta đánh giá con người dựa vào một vài lỗi lầm lặt vặt mà quên đi cả một phẩm giá và nhân vị; chúng ta tìm cách để kiếm thêm chút lợi nhuận nhỏ bé nhưng quên đi cả một cuộc sống cùng cực của những con người chân lấm tay bùn. Đôi khi vì danh dự chúng ta hủy đi một sự sống; vì quyền lợi, chúng ta bất cần danh dự, vì thành tích mà “bán” đi sự trung thực.
Xin Chúa cho con đủ thông mình để biết chọn lựa những gì là thiết yếu hơn trong cuộc sống.


Chủ Nhật, 13 tháng 10, 2013

TRUYỀN GIÁO LÀ GÌ?

Truyền giáo là bổn phận chính yếu của Giáo hội, vì thế bên cạnh nổ lực truyền giáo mỗi ngày, hằng năm Giáo hội dành một ngày để cầu nguyện đặc biệt cho việc truyền giáo (ngày Chúa nhật áp chót của tháng 10). Năm nay, Chúa nhật truyền giáo lần thứ 87 nhằm ngày 20 tháng 10. Đây là cơ hội đặc biệt để chúng ta cùng tìm hiểu về việc truyền giáo của Giáo hội.
“Truyền giáo” được dịch từ chữ “mission” của tiếng Anh hay tiếng Pháp và chữ missio trong tiếng Latinh. Trong nguyên ngữ latinh, missio bắt nguồn bởi động từ mittere có nghĩa là “gửi đi, sai đi, phái đi”. Trong Tân ước, từ này được dùng để chỉ việc Chúa Cha sai Đức Ki-tô đến thế gian cũng như Đức Ki-tô Phục sinh sai Chúa Thánh Thần đến với Giáo hội. Từ này còn được dùng để chỉ việc Đức Ki-tô sai các Tông đồ đi rao giảng Tin mừng.
Truyền giáo là gì?
Nhân dịp 25 năm bế mạc công đồng Vaticanô II, đức Gio-an Phao-lo II đã ban hành thông điệp "Redemptoris Missio" (Sứ mạng của Đấng Cứu thế), qua đó khẳng định nền tảng của việc truyền giáo xuất phát từ mầu nhiệm Chúa Ba Ngôi. Nguồn gốc và động lực của việc truyền giáo chính là thông đạt tình yêu của Thiên Chúa cho con người. Như vậy, khởi nguyên và tận điểm của việc truyền giáo là tình yêu Thiên Chúa và hạnh phúc của con người.

Thứ Bảy, 12 tháng 10, 2013

Ý thức tình trạng của mình (Lc 17,11-19)

                                           Chúa nhật 28 năm C
11Trên đường lên Giê-ru-sa-lem, Đức Giê-su đi qua biên giới giữa hai miền Sa-ma-ri và Ga-li-lê. 12Lúc Người vào một làng kia, thì có mười người phong hủi đón gặp Người. Họ dừng lại đằng xa 13và kêu lớn tiếng : "Lạy Thầy Giê-su, xin dủ lòng thương chúng tôi !" 14Thấy vậy, Đức Giê-su bảo họ : "Hãy đi trình diện với các tư tế." Đang khi đi thì họ được sạch. 15Một người trong bọn, thấy mình được khỏi, liền quay trở lại và lớn tiếng tôn vinh Thiên Chúa. 
Bài Tin Mừng ngày hôm nay tường thuật lại phép lạ Đức Giê-su đã làm để chữa lành mười người phong hủi. Việc chữa lành diễn ra cách chớp nhoáng, nhanh chóng như là hệ quả tất yếu của lòng tin. Xem ra, tác giả bài Tin Mừng không nhấn mạnh đến phép lạ chữa lành cho bằng hướng độc giả chú ý đến thái độ đức tin của những người phong hủi.
Thực vậy, thời bấy giờ, phong hủi chính là căn bệnh của thế kỷ. Hình thức đáng sợ của nó khiến cho người ta nghĩ rằng đó là một căn bệnh lây nhiễm đáng sợ. Bệnh nhân bị xem là tội nhân đáng lãnh nhận hình phạt của Thiên Chúa. Do vậy, ai chạm vào họ thì sẽ bị ô uế theo. Họ không được tiếp xúc, không được đến gần người khác. bị khai trừ ra khỏi cộng đoàn, họ phải mang theo mình một cái chuông nhỏ và thường xuyên hô lên “ô uế” để ra hiệu. Như vậy, bệnh nhân phong là những người chịu đau khổ cả thể xác lẫn tinh thần. Họ là những người đáng thương.

Thứ Sáu, 11 tháng 10, 2013

Kinh Mân Côi với gia đình: Bổn phận của gia đình đối với Thiên Chúa

Thứ năm: Tìm được Chúa Giê-su trong đền thánh
Chủ đề: Bổn phận của gia đình đối với Thiên Chúa

Đức Giê-su đáp : "Sao cha mẹ lại tìm con ? Cha mẹ không biết là con có bổn phận ở nhà của Cha con sao ?" Nhưng ông bà không hiểu lời Người vừa nói (Lc 2,49-50).

Hằng năm, cha mẹ Đức Giê-su trẩy hội lên đền thờ mừng lễ Vượt qua như luật định. Năm Đức Giê-su mười hai tuổi, Người cùng cha mẹ mình thực thi nghĩa vụ này. Sau những ngày lễ, thay vì theo cha mẹ trở về Nadaret, Người âm thầm ở lại Giêsusalem. Sau ba ngày vất vả, hai ông bà mới tìm thấy cậu bé Giê-su đang ngồi đàm đạo giữa các thầy dạy Do thái. Khi được hỏi lý do tại sao lại hành động như vậy, cậu đáp: Người phải thực thi bổn phận ở nhà Cha.
Một câu trả lời không hề dễ hiểu đối với các ngài lúc bấy giờ! Bổn phận nào nữa? Chẳng phải cả gia đình đang thi hành bổn phận hành hương đền thờ đấy ư? Dù vậy, Đức Ma-ri-a vẫn giữ những lời nói đó trong lòng để “suy đi nghĩ lại”. Theo thời gian, Mẹ sẽ dần hiểu ra bổn phận đó là gì.

Thứ Năm, 10 tháng 10, 2013

Kinh Mân Côi và gia đình: Tiến dâng con cái cho Chúa

Thứ tư: Đức Ma-ri-a dâng Chúa Giê-su trong đền thánh
Chủ đề: Tiến dâng con cái cho Chúa

Khi đã đến ngày lễ thanh tẩy của các ngài theo luật Mô-sê, bà Ma-ri-a và ông Giu-se đem con lên Giê-ru-sa-lem, để tiến dâng cho Chúa, như đã chép trong Luật Chúa rằng : “Mọi con trai đầu lòng phải được gọi là của thánh, dành cho Chúa” (Lc 2,22-23).

Theo luật Do thái, sau khi sinh 40 ngày, người mẹ cần được thanh tẩy (Lv 13,1-4). Cũng theo luật, mọi con trai đầu lòng phải được tiến dâng cho Chúa (Xh 13,2). Gia đình thánh gia đã chu toàn những khoản luật này một cách chu đáo. Việc dâng con trai đầu lòng cho Chúa cùng với những lễ vật kèm theo là để tưởng nhớ lại việc Thiên Chúa đã cứu mọi con trai của dân Do thái trên đất Ai cập. Dù là một nghi thức để tưởng nhớ một hồng ân trong quá khứ, tuy nhiên, việc tiến dâng con cái cho Chúa còn gợi lên một ý thức khác nơi các gia đình, đó là: Con cái là hồng ân.