Chúa nhật 5 Phục Sinh (Ga 14,1-12)
“Chia tay” là cụm từ mà
có lẽ chẳng ai muốn dùng đến. Chỉ cần nghĩ đến thôi cũng đủ tạo
cho ta những cảm xúc xao xuyến bồi hồi. Nhất là khi chia tay với một
ai đã từng gắn bó lâu dài, thân mật với ta. Cảm giác xao xuyến khó
chịu biết bao!
Các môn đệ cũng đã trải
qua kinh nghiệm như thế trong buổi tiệc ly. Không bồi hồi xao xuyến sao
được khi mà Đức Giêsu tiên báo trước sẽ có cuộc chia ly. Các ông đã
gắn bó với Thầy suốt ba năm qua. Bao nhiêu bình an, vinh dự đều nhờ
sự hiện diện của Thầy mà có. Các ông biết rõ “Bỏ Thầy thì chúng con biết đến với ai? Thầy mới có những lời
đem lại sự sống đời đời” (Ga 6,68). Các ông cũng đã vài lần kinh
nghiệm cảm giác vắng Thầy (Mt 14,22-33). Ôi! Đáng sợ biết bao! Bởi
vậy, thật dễ hiểu khi các ông xao xuyến. Không gian như chùng xuống
hẳn.
Đức Giêsu biết vậy nên trấn an các ông: Anh em đừng xao xuyến! Tại sao đừng
xao xuyến? Đức Giêsu đưa ra ít là ba lý do:
Sự vắng mặt tạm thời: “Tạm thời” ở đây được hiểu theo hai
nghĩa: thời gian và không gian. Xét về thời gian, Đức Giêsu chỉ vắng
mặt một “ít lâu” mà thôi (Ga 16,16). Sau đó, Người sẽ trở lại để đem
các ông đi. Xét về không gian, Đức Giêsu chỉ vắng mặt (vắng sự hiện
diện thể lý) chứ không bỏ rơi hoàn toàn. Bằng chứng là sau khi sống
lại và lên trời, Chúa vẫn tiếp tục hoạt động với các Tông đồ.
Thầy đi dọn chỗ cho anh
em: Lời động viên thật ngọt
ngào biết bao! Nhà Cha Thầy có nhiều chỗ ở, Thầy đi trước để dọn chỗ cho Anh
em. Ngọt ngào ở chỗ Đức Giêsu cho ta biết “nhà Cha” có nhiều chỗ ở. Do vậy,
chúng ta không sợ mất phần, bởi đơn giản, đó là nhà của Cha chúng ta. Chúng ta
là con, chúng ta có phần dành sẵn cho mình rồi, không sợ thiếu, không sợ mất.
Có điều là phải chuẩn bị chút thôi! Nhưng ai sẽ chuẩn bị chỗ ở cho ta. Là Đức
Giêsu, Anh Cả của ta. Không ngọt ngào sao được, không xúc động sao được khi
chính Đức Giêsu lại tự nguyện chuẩn bị chỗ ở cho ta. Thông thường, người bé phải
phục vụ người lớn, người dưới phải phục vụ người trên. Nhưng ở đây, chính Đức Giêsu
lại nêu gương phục vụ cho ta: Con Người
đến để phục vụ chứ không phải để được phục vụ (x. Mc 10,45). Còn lời an
ủi nào ngọt ngào hơn nữa? Còn lý do gì nữa để mà xao xuyến?
Lời hứa ở bên nhau: Để trấn an thêm các môn đệ, Đức Giêsu hứa sẽ
trở lại và đem anh em đi, để Thầy ở đâu thì anh em cũng sẽ ở đó.
Còn gì sung sướng bằng! Còn gì hạnh phúc hơn! Thầy đã hứa không bỏ
rơi, sẽ ở bên nhau mãi mãi. Đó là bảo đảm để anh em đừng xao xuyến.
Với những lý do đó, Đức
Giêsu mời gọi các môn đệ hãy tin.
Anh chị em thân mến, lời
hứa và lời mời gọi đó, ngày nay, Đức Giêsu vẫn tiếp tục đặt ra cho
mỗi người chúng ta.
Ngày nay, có quá nhiều
lý do khiến cho anh chị em xao xuyến. Đó không chỉ là cảm giác vắng
bóng Thiên Chúa trong cuộc đời mình, nhưng còn bao nhiêu thử thách
khác đang vây bủa xung quanh. Làm sao để gìn giữ hạnh phúc gia đình
tránh khỏi những đổ vỡ? Làm sao để đảm bảo kinh tế cho gia đình?
Làm thế nào để bảo vệ con cái trước những lôi kéo của xã hội?
Như xưa, Chúa đã trấn an
các môn đệ như thế nào, ngày nay, Chúa vẫn tiếp tục ngỏ lời với
mỗi người chúng ta như thế.
Anh chị
em đừng xao xuyến, vì có Chúa luôn ở bên chúng ta. Sự vắng mặt thể
lý của Ngài chỉ là tạm thời. Ngài vẫn luôn đồng hành cách thiêng
liêng bên cạnh chúng ta như xưa kia đồng hành với hai môn đệ trên đường
Emmau. Ngài sẵn sàng đưa tay nâng đỡ khi ta ngã ngục. Nhất là Ngài đã
dọn sẵn cho ta một chỗ trong nhà Cha. Còn chần chờ gì nữa, hãy để
lại những xao xuyến sau lưng và mặc lấy Thần khí Chúa để can đảm
tiến bước về nhà Cha.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét