CHÚA NHẬT LỄ LÁ
NĂM C
Anh chị em thân mến,
Chúa nhật lễ Lá hôm nay, Giáo
hội tưởng niệm lại cuộc Thương Khó của Chúa Giêsu. Qua nghi thức rước
lá, chúng ta bắt đầu khai mạc tuần Thánh, tuần lễ ghi đậm dấu ấn
những ngày cuối cùng của Chúa Giêsu ở trần gian này. Đây là biến cố
trọng đại nhất trong năm Phụng vụ, bởi qua biến cố này, Thiên Chúa
thực hiện ơn cứu độ mà Ngài đã hứa từ xa xưa.
Hình ảnh dân chúng cởi áo
choàng trải ra đường, bẻ cành lá hai bên đường và tung hô náo nhiệt:
“Chúc tụng Đức Vua, Đấng ngự đến
nhân danh Chúa” cho ta cảm tưởng họ đang chào đón một vị vua đầy
vinh quang trần thế. Thế nhưng, về phía Đức Giêsu, Người khiêm tốn ngồi
trên lưng con lừa con, tiên báo trước một hình ảnh trái ngược. Vinh
quang trần thế chẳng thấy đâu ngoài tấm thân tan nát da thịt. Vâng,
vinh quang Người có được không thuộc trần thế này nhưng là vinh quang
vĩnh cửu sau khi đã trải qua những đau khổ.
Tại sao Thiên Chúa lại chọn
con đường đau khổ như thế?
Các bài đọc hôm nay phần nào
cho ta câu trả lời.
Bài đọc một giới thiệu cho
ta thấy hình ảnh người Tôi Tớ đau khổ. Người Tôi Tớ này luôn sống
theo đường lối Thiên Chúa. Người Tôi Tớ này tự nguyện đưa lưng cho người ta đánh đòn, giơ má
cho người ta giật râu. Khi bị mắng nhiếc phỉ nhổ, người không che
mặt đi. Tại sao người Tôi Tớ này lại cam chịu như thế? Thưa, vì ông
tin có Thiên Chúa phù trợ. Hơn nữa, ông tự nguyện đón nhận tất cả là
để cảm thông, an ủi và chia sẻ với những ai lâm cảnh tương tự.
Qua hình ảnh người Tôi Tớ đau
khổ, ngôn sứ Isaia tiên báo trước hình ảnh Đức Giêsu, Đấng Vô Tội nhưng
tự nguyện bị đánh đập, bị sỉ nhục và sau cùng bị giết chết. Nhờ
bản thân đã chịu qua tất cả, nên Đức Giêsu thấu hiểu và đồng cảm với
bao nhiêu con người đang phải chịu đau khổ, đang bị đối xử bất công và
bạo lực như thế.
Tất cả những gì ngôn sứ
Isaia tiên báo đều ứng nghiệm nơi bản thân Đức Giêsu như ta thấy trong
bài Thương Khó. Những gì Đức Giêsu đã chịu trong cuộc Thương Khó không
nhằm tôn vinh đau khổ nhưng để cứu chuộc và trở nên nguồn ơn cứu độ
cho chúng ta.
Bài trích thư của thánh
Phao-lô Tông đồ gửi các tín hữu Phi-lip-phê là một áng văn đẹp ca
tụng con đường khiêm hạ của Đức Giêsu. Đức Giêsu Ki-tô vốn dĩ là Thiên
Chúa, nhưng đã trút bỏ vinh quang Thiên Chúa để mặc lấy thân phận phải
chết của con người. Không những thế, trong thân phận con người, Đức Giêsu
còn chịu mọi đau đớn nơi thân xác, mọi đắng cay sỉ nhục trong tinh
thần và cao điểm là cái chết trên thập giá. Vì Đức Giêsu đã tự
nguyện vâng lời Chúa Cha để đi con đường thập giá nên Ngài đã được
Thiên Chúa Cha tôn vinh.
Anh chị em thân mến,
Nếu như trong Tông sắc năm Thánh
về Lòng Thương Xót Chúa, Đức Thánh Cha Phanxicô gọi Đức Giêsu là “Dung Nhan Lòng Thương Xót Chúa” thì
chính cuộc Thương Khó là lúc Lòng Thương Xót đó được thể hiện cách
cụ thể và sống động nhất. Tất cả những gì Đức Giêsu đã chịu, đã
đón nhận là vì lòng thương xót dành cho chúng ta.
Vì thế, chúng ta hãy tạ ơn
Chúa! Chúng ta hãy tạ ơn vì lòng thương xót đã mang lại ơn cứu độ cho
chúng ta. Nhờ cuộc Thương Khó và Phục sinh của Đức Giêsu mà những đau
khổ chúng ta gặp phải không trở nên vô nghĩa.
Những ai đang đau khổ, đang
chịu áp bức, đang bị đối xử bất công, đang bị sỉ nhục vô cớ, Thiên
Chúa không để cô đơn. Ngài không để mặc chúng ta chịu đựng, bởi chính
Con Một yêu dấu của Ngài cũng đã từng bị như thế. Hơn ai hết, Ngài
hiểu và thấu cảm nổi khổ của ta. Phần ta, hãy tin tưởng và phó dâng
cho Chúa. Tin tưởng những đau khổ ta đang chịu có giá trị hiệp thông
với những đau khổ của Chúa và phó dâng cho Chúa vì biết rằng qua
những đau khổ đó, chúng ta cũng sẽ được thừa hưởng vinh quang với
Ngài.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét