“Mỗi ngày tôi chọn một niềm vui”. Có lẽ ai trong chúng ta cũng muốn
thế! Một niềm vui nho nhỏ nhưng cũng đủ sức để xua tan đi những vất vả, lao nhọc
trong suốt cả ngày. Còn gì vui hơn khi khởi đầu ngày mới bằng một niềm vui nho
nhỏ. Nó là “thức ăn sáng” bổ dưỡng tuyệt vời, nhất là cho những ai ngày ngày đối
diện với hàng đống công việc, dù là việc không tên.
Nỗi buồn thường tự tìm đến mà
không cần hỏi ý kiến ta nhưng niềm vui thì ta có thể tự tạo cho mình. Một niềm
vui dù nhỏ đến đâu, nhưng nếu cảm nhận với tất cả tấm lòng, ta cũng sẽ thấy nó
rất có giá trị. Những niềm vui như thế không hề thiếu vắng nơi vùng truyền giáo
này.
Với tôi, niềm vui nho nhoi đó là sáng sáng
nhìn các em cắp cặp đến nhà thờ, trên tay cầm que củi để “đổi” lấy gói xôi hay ổ
bánh mì trước khi đi tiếp đến trường học.
Với người thành thị, cầm 20 ngàn trong tay
cũng phải phân vân xem ăn gì cho thích hợp, nhưng với các em ở đây, chỉ cần “khẩu
phần” 2 ngàn đồng thôi cũng đủ. 2 ngàn chẳng đáng là bao, nhưng nhìn từng bước
chân trần hân hoan của các em mẫu giáo, lớp 1 chạy đến “đổi” phần ăn sáng, tôi
cũng cảm thấy ấm lòng. 2 ngàn chẳng đáng là bao, thế mà thỉnh thoảng vẫn nghe
các thầy cô kể lại có em này, em kia, ngất trong lớp học vì đói và lạnh.
Thế đấy, với nhiều người, cầm 2 ngàn trong tay chẳng biết để
làm gì; nhưng cũng với rất nhiều người, 2 ngàn đó có thể sưởi ấm được bao cõi
lòng và nuôi dưỡng bao mơ ước.
Vậy bạn có muốn chọn cho mình một niềm vui? Dù nho nhoi,
nhưng chắc chắn đó là cách khởi đầu một ngày mới rất tốt, đặc biệt là khi bạn
biết phó dâng niềm vui đó trong sự Quan Phòng của Thiên Chúa!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét