Tuần XXIII - thứ Tư

Bài Tin
Mừng ngày hôm nay phần nào gợi mở cho tôi câu trả lời. “Đức Giê-su ngước mắt lên nhìn các môn
đệ mà nói”: "Phúc cho anh em
khi vì Con Người mà bị người ta oán ghét, khai trừ, sỉ vả và bị xoá tên như đồ
xấu xa”. Người không trình bày các mối phúc một cách chung chung
như ở trong Tin Mừng Matthêu nhưng là đang trình bày cho các môn đệ. Người
nói “phúc cho anh em” chứ không
phải “phúc cho ai”. Dường như
trong Tin Mừng Lu-ca, Đức Giê-su đang nhắn nhủ trực tiếp với các môn
đệ, là những người đã tin và đang đi theo Người. Người thấy trước
tương lai của họ, một tương lai đầy khó khăn với những bắt bớ, oán
ghét, khinh khi, nhục mạ. Nhưng lời của Người cũng đầy an ủi bởi rồi
đây họ sẽ nhận được phần thưởng lớn lao!
Đây không phải là lần đầu tiên Đức Giê-su tiên
báo những khó khăn cho ai lựa chọn đi theo Người. Khó khăn là điều không
thể tránh khỏi bởi chính bản thân Người cũng đã trải qua những khó
khăn như thế! Hơn nữa, nhờ những khó khăn Người trải qua mà chúng ta được
đón nhận ơn cứu độ. Khó khăn, tự nó không có giá trị, nhưng nó sẽ
có giá trị cho những ai biết kết hợp những khó khăn mình đang chịu
với cuộc khổ nạn của Đức Giê-su.
Đức Giê-su dường như vẫn đang
ngước mắt lên nhìn và nói với mỗi người chúng ta: Phúc cho anh em… chúng
ta chỉ ý thức khó khăn là một mối phúc khi chúng ta biết đón nhận
nó với thái độ vâng phục. Chỉ trong mầu nhiệm khổ giá của Đức Ki-tô
chúng ta mới tìm được câu trả lời cho chính những khó khăn của chúng
ta, bởi “này đây phần thưởng dành cho
anh em ở trên trời thật lớn lao”.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét