Chúa nhật XVII, năm C
“Mỗi cây mỗi hoa, mỗi nhà mỗi cảnh!”, người ta vẫn than với nhau như thế. Mà đúng thật, cuộc đời ai cũng trải qua những giây phút long đong khổ sở. Có người suốt đời phải khổ với chồng với con, có người luôn sống trong khắc khoải lo âu, có người đang nhà êm cửa đẹp bỗng đâu ngọn lửa thiêu rụi tất cả. Khi bất lực trước đau khổ, con người thường nhớ đến Đấng Trên Cao và nài xin với tất cả lòng thành.
Anh em cứ xin, cứ tìm, cứ gõ,… lời Đức Giê-su phần nào
khuyến khích và an ủi chúng ta. Thế nhưng chúng ta hay kinh nghiệm về
sự vắng bóng của Thiên Chúa: con kêu hoài đến kiệt sức mà sao Chúa chẳng
đáp lời (x.Tv 69,4). Cuộc kì kèo giữa Apraham và Thiên Chúa có lẽ phần
nào soi sáng cho thắc mắc của chúng ta.
Bầu khí cuộc trò chuyện giữa
Apraham với Thiên Chúa thật là thân mật. Dù ý thức mình chỉ là thân
tro bụi nhưng Apraham vẫn cố kì kèo với Thiên Chúa để cứu thành
Xơ-đôm. Ông dần hạ giá từ 50 người đến 45 rồi 30, 20 và sau cùng là
10 người. Tại sao ông dừng lại ở con số 10 mà không dám hạ xuống
thấp nữa. Có lẽ ông ý thức được thân phận tro bụi của mình cũng như
sự bất xứng của dân thành Xơ-đôm. Không phải lòng kiên nhẫn và thương
xót của Thiên Chúa có giới hạn nhưng vì giới hạn của con người. Trước
vinh quang Thiên Chúa, ông Apraham cũng như dân thành Xơ-đôm chỉ dám “ngã
giá” tới đó mà thôi. Phần còn lại, có lẽ phó thác cho lòng nhân
lành của Thiên Chúa.
Thiên Chúa nhân lành nhưng Thiên
Chúa cũng là Đấng công minh. Mặc dù sự kì kèo của Apraham thất bại,
nhưng Thiên Chúa không để mặc cho người công chính. Người trừng phạt
kẻ tội lỗi nhưng cũng đưa tay che chở người công chính. Bằng chứng là
gia đình ông Lót đã được cứu.
Anh
em cứ xin, cứ tìm, cứ gõ. Đó là bổn phận của chúng ta. Bổn phận nài xin lòng nhân
lành của Thiên Chúa. Phần còn lại, chúng ta phó thác cho sự công minh
của Người. Thiên Chúa công minh nhưng cũng là Đấng giàu lòng thương
xót. Người không xét xử ta xứng với lỗi lầm ta phạm (x.Tv 103,10). Trái
lại, Người đối xử với ta như người cha đối xử với con cái.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét