Thứ Ba, 12 tháng 5, 2015

LÀM CHỨNG

Thứ Hai, tuần VI TN (Ga 15,27 – 16,4)
Cả anh em nữa, anh em cũng làm chứng vì anh em ở với Thầy ngay từ đầu”.
Làm chứng cho Thầy, đó là trách nhiệm và nghĩa vụ cao quý của người môn đệ. Chỉ những ai ở với Thầy ngay từ đầu mới có thể làm chứng cho Thầy. Nếu chúng ta chưa đủ can đảm, nếu chúng ta không biết cách làm chứng cho Thầy, điều đó cũng có nghĩa là chúng ta chưa ở lại trong Thầy. Chưa ở lại trong Thầy, chưa thấy động lực, chưa đủ quyết tâm, chưa có lòng mến nên sẽ rụt rè và dễ bỏ cuộc. Bởi, làm chứng cho Thầy không bao giờ là việc dễ dàng.
Thầy đã tiên báo trước, ai làm chứng về Thầy sẽ bị  người ta loại bỏ, loại trừ. Thậm chí, loại bỏ và loại trừ người làm chứng còn là thành tích và mục tiêu hàng đầu của “họ”, là công trạng mà họ ngỡ rằng sẽ được lãnh nhận trước mặt Thiên Chúa.
Biết bao người vì mang danh kitô hữu mà mất công ăn việc làm, con cái hết đường tiến thân. Biết bao người vì giữ nếp sống đạo mà bị loại trừ khỏi những sinh hoạt của xã hội, chịu bao thiệt thòi mất mát. Thậm chí họ còn bị nhìn với cái nhìn ác cảm. Như những người theo tà giáo vậy, dù cho họ đang thờ phượng một Thiên Chúa chân thật.
Thế nhưng, điều quan trọng là sau tất cả những khó khăn thử thách đó, họ vẫn cảm nhận được một niềm vui và sự bình an. Sự bình an không phải theo kiểu thế gian, một sự bình an không ai có thể lấy mất được, bởi nó có nền tảng nơi Thiên Chúa. Chỉ những ai thường xuyên ở lại trong Thiên Chúa mới cảm nhận được sự bình an quý giá này.

Ước gì mỗi kitô hữu chúng ta đều thường xuyên ở lại trong Thiên Chúa để có đủ nghị lực và lòng mến mà làm chứng cho Thầy, dù cho có phải trải qua những khó khăn thử thách nhưng sự bình an của Đấng Phục sinh vẫn luôn ở với chúng ta. Được vậy, chắc chắn chúng ta sẽ không còn sợ hãi. 

Thứ Bảy, 2 tháng 5, 2015

LÀ ÁNH SÁNG MUÔN DÂN

Thứ 7 tuần IV PS
Người ích kỷ thường giữ lại những gì tốt lành cho riêng mình. Họ không muốn chia sẻ vì sợ người khác cũng được như mình, vì sợ điều tốt lành của mình sẽ bị lấy mất. Tóm lại, họ chỉ nghĩ cho bản thân mà thôi.
Trái lại, người rộng lượng thường nghĩ đến người khác, mong người khác cũng nhận được những điều tốt lành như mình, lấy niềm vui của người khác làm niềm vui của mình. Do vậy, họ sẵn sàng chia sẻ để được cảm nhận niềm vui của người khác.
Ơn cứu độ được Thiên Chúa thương ban cho toàn thể nhân loại qua dân Do thái. Thế nhưng, đa số người Do thái hiểu rằng đó là đặc quyền, là ơn riêng của họ. Do vậy, họ ganh tỵ và cảm thấy khó chịu khi dân ngoại nhận biết Thiên Chúa.
Thực vậy, từ lâu, Thiên Chúa đã dần hé mở chương trình cứu độ của Người, chẳng hạn như lời tiên báo của tiên tri Isaia vào năm 750 TCN: Ta sẽ đặt Ngươi làm ánh sáng muôn dân để Ngươi mang ơn cứu độ của ta đến tận cùng cõi đất (Is 49,6). Thế nhưng khi Phaolô và Banaba loan báo Tin Mừng cho dân ngoại thì gặp phải sự chống đối từ người Do Thái. Thậm chí họ còn trục xuất hai ông ra khỏi thành. (Cv 13,44-52)
Đôi khi, chính sự ích kỷ đã ngăn cản sức lan tỏa của Tin Mừng theo mong muốn của Chúa Giêsu. Đôi khi chính sự ích kỷ của bản thân người Ki-Tô hữu đã ngăn cản người khác đến với Chúa.

Đúng ra, mỗi người chúng ta đều được mời gọi trở thành ánh sáng cho người khác để dẫn đưa họ về với Đức Ki-Tô. Đó chính là trách nhiệm, là bổn phận, là ơn gọi cao quý của người Ki-Tô hữu.

Thứ Tư, 22 tháng 4, 2015

HỒNG ÂN ĐỨC TIN

Thứ Năm tuần III PS (Ga 6,44-51)

"Không ai đến được với Tôi nếu Cha Tôi không lôi kéo người đó"
Chúa Giêsu đã nói: Người không tự mình đến thế gian nhưng là theo ý của Chúa Cha. Mà ý của Chúa Cha là tất cả những ai tin vào Đức Giêsu không phải chết nhưng sẽ sống lại vào ngày sau hết.
Nhưng, như thế nào là tin vào Đức Giêsu? Tự mình, chúng ta có thể tin vào Đức Giêsu được không? Đức tin trước hết là ơn ban của Chúa. Chính Thiên Chúa mời gọi và ban cho ta ơn đức tin. Phần ta, chúng ta chỉ có thể cộng tác với Thiên Chúa để đức tin càng ngày càng bền vững.
Trong bài đọc 1, trích từ sách Công vụ Tông đồ, có một vị quan đọc sách ngôn sứ Isaia nhưng không hiểu. Với sự trợ giúp của Thần Khí Thiên Chúa, Philiphê đã giảng giải lời Chúa cho ông, nhờ đó, ông đã hiểu và đã tin. Như thế, để tin vào Đức Giêsu cần có người giảng dạy, đặc biệt, dưới sự hướng dẫn của Chúa Thánh Thần.
Còn trong bài Tin Mừng, Chúa Giêsu nói: không ai đến được với Tôi, nếu Cha Tôi, không lôi kéo người đó. Như thế, chúng ta biết và tin vào Đức Giêsu là nhờ Chúa Cha lôi kéo. Chúa Cha lôi kéo chúng ta theo nhiều cách thức khác nhau: Người sai Chúa Thánh Thần dẫn dắt chúng ta, hay Người cũng có thể dùng một người nào đó, thậm chí có khi là người mà ta chưa hề biết.
Tóm lại, đức tin của chúng ta trước hết là ơn ban của Thiên Chúa. Do đó, chúng ta phải biết cảm ơn Ngài. Chúng ta hãy cầu nguyện và học hỏi để đức tin của ta ngày càng vững mạnh hơn. Amen.

Thứ Ba, 21 tháng 4, 2015

CHƯƠNG TRÌNH CỦA THIÊN CHÚA: AI TIN CHÚA CON SẼ ĐƯỢC CỨU ĐỘ

Thứ Tư, tuần III PS (Ga 6,35-40)
Kính thưa cộng đoàn, các bài đọc hôm nay đề cập đến chương trình, kế hoạch của Thiên Chúa dành cho con người. Chương trình đó, đôi khi khó hiểu, nếu ta nhìn vào từng sự kiện cụ thể, nhưng, dưới sự hướng dẫn của Chúa, tất cả đều sẽ trở nên tốt đẹp.
Trong bài Tin Mừng, Chúa Giêsu nói cho ta biết Người không tự mình đến thế gian nhưng là theo ý muốn của Chúa Cha. Và ý muốn của Chúa Cha là tất cả những ai tin vào Chúa Con sẽ không phải chết đời đời nhưng sẽ sống lại vào ngày sau hết.
Thế nhưng, tin vào Chúa Con cũng không phải là điều đơn giản, bởi không phải chỉ nói “lạy Chúa, lạy Chúa” là tin vào Chúa. Không phải cứ rửa tội, là được ơn cứu độ. Tin vào Đức Giêsu đòi hỏi chúng ta nhiều hơn thế.
Chẳng hạn trong bài đọc 1 trích từ sách Công vụ Tông đồ, sau khi phó tế Têphanô bị ném đá chết, Giáo Hội tại Giêrusalem tiếp tục bị bách hại khiến cho các tín hữu phải từ bỏ Giêrusalem mà phân tán khắp nơi. Vì tin vào Đức Giêsu Kitô, các tín hữu đầu tiên phải đối diện với sự truy bắt và bách hại của quan quân.

Thứ Năm, 2 tháng 4, 2015

CÚI XUỐNG BÊN NGƯỜI ANH CHỊ EM

THỨ 5 TUẦN THÁNH

Anh em cũng hãy rửa chân cho nhau. Mẫu gương và giáo huấn của Đức Giêsu thật rõ ràng. Niềm tin vào Đức Giêsu xóa bỏ mọi khoảng cách, mọi ràng buộc và chỉ dành chỗ cho tình yêu mà thôi. Thiên Chúa đã yêu con người đến cùng và Ngài mời gọi chúng ta cũng hãy yêu thương nhau đến cùng. Tình yêu không chỉ diễn tả bằng lời nói nhưng là cúi xuống để gần hơn với nỗi đau của anh em mình, để nâng đỡ những bước chân rã rời kiệt sức, để làm tươi mát những tâm hồn héo úa, để lau sạch những bụi bặm trần ai, để mang lại sức sống mới cho những cuộc đời thất thểu. Những ai đã một lần cúi xuống bên cạnh người anh em mình thì cũng sẽ dễ cảm nhận được những lần Chúa cúi xuống bên cuộc đời của chính chúng ta.  

Chủ Nhật, 1 tháng 3, 2015

ĐÂU RỒI LÒNG NHÂN TỪ?

Thứ 2 tuần IIMC (Lc 6,36-38)
Anh em hãy có lòng nhân từ, như Cha anh em trên trời là Đấng nhân từ” (Lc 6,36)
Dư luận mấy hôm nay đang tranh luận sôi nổi xem người việt hiền lành hay hung hãn. Câu trả lời có lẽ sẽ dễ dàng hơn nếu như không có thống kê mới đây về số người nhập viện trong mấy ngày đầu xuân do đánh nhau.
Trong khi chờ những phân tích và kết luận, cư xử nhân từ chính là đóng góp của người môn đệ cho xã hội Việt Nam thân yêu của chúng ta. Lòng nhân từ một khi được thực thi chắc chắn sẽ nhanh chóng lan truyền như chất men Tin Mừng len lỏi trong từng ngõ ngách cuộc sống.

Đó cũng là cách sống mùa Chay thực tế mà Mẹ Giáo hội luôn mời gọi mỗi người.

Thứ Bảy, 28 tháng 2, 2015

ANH EM HÃY NÊN HOÀN THIỆN

Thứ 7 tuần IMC (Mt 5, 43-48)

Xã hội đang nhuốm màu bạo lực. Người ta sẵn sàng đâm chém nhau vì những lý do nực cười. Thiếu nền tảng tôn giáo, con người sống hời hợt và gạt qua một bên những giá trị nhân văn.

Trong khi đó, lời mời gọi dành cho người môn đệ vẫn là “Anh em hãy nên hoàn thiện như Cha anh em trên trời là Đấng Hoàn Thiện”. Người môn đệ không được bằng lòng với tiêu chuẩn đạo đức thông thường nhưng cần biết vươn lên không ngừng.

Trong ánh mắt người môn đệ, không còn ai là kẻ thù nữa nhưng tất cả là anh em cùng một Cha trên trời. Nếu chỉ chào hỏi anh em mình thôi thì có gì lạ thường đâu? Người môn đệ cần tiến thêm một bước nữa để chủ động trở nên anh em tất cả mọi người. 

Thứ Ba, 3 tháng 2, 2015

SỰ KHÁC BIỆT CỦA NIỀM TIN

Thứ Ba tuần IV TN (Mc 5,21-43)
Giữa hàng ngàn ngươi hành hương, chỉ có vài người cảm nhận được “ơn chữa lành”. Trong hàng triệu người đi theo Chúa, chỉ có vài người cảm nghiệm được tình Chúa xót thương. Điều gì làm nên sự khác biệt đó. Thưa, chính niềm tin.
Giữa đám đông chen lấn và đụng chạm đến Đức Giêsu, có một người tự nhủ: “tôi sẽ được sạch” và điều đó tạo nên sự khác biệt. Trong đám đông đi theo Người, có một người sấp mình bái lạy và cầu xin, Chúa nhận lời ông với điều kiện: hãy tin.
Nhiều người ngoại giáo sẽ hỏi nhau: tại sao người Công giáo lại làm\suy nghĩ như thế? Thưa, chính niềm tin. Chúng ta hãy tạo nên sự khác biệt không phải bởi lối sống “kỳ dị, xa lạ” nhưng bằng niềm tin vào Đấng yêu thương ta.

Thứ Bảy, 31 tháng 1, 2015

TÂM BẤT BIẾN GIỮA DÒNG ĐỜI VẠN BIẾN

Thứ Bảy tuần III TN
(Mc 4,35-41)

Giữa trận cuồng phong dữ dội, Đức Giêsu vẫn tựa đầu ngủ yên. Giấc ngủ an lành của một tâm hồn thanh thản sau khi đã cống hiến thời gian và sức lực cho dân chúng. Ai sống với cái tâm trong sáng thì cũng sẽ ngủ với cái tâm an lành dù cho vạn sự xung quanh có biến đổi vô lường. Tốc độ cuộc sống đang dâng cao với sự phát triển của kỹ nghệ, áp lực cuộc sống như trận cuồng phong vây kín mọi tâm hồn, chúng ta hãy học cùng thầy Giêsu để có được cái “tâm bất biến giữa dòng đời vạn biến”. có Thầy Giêsu ở cùng, sẽ không có gì lay chuyển được ta!

Thứ Ba, 20 tháng 1, 2015

RÌNH RẬP VÀ TÌM KIẾM

Thứ 4 tuần 2 TN
Họ rình xem Đức Giêsu có chữa người ấy ngày sa-bát không, để tố cáo Người. (x. Mc 3, 1-6)
Chân lý chỉ tỏ hiện cho những ai khao khát tìm kiếm chứ không phải cho những người rình rập. Khi tìm kiếm, con người khiêm tốn nhìn nhận mình còn thiếu và họ có cơ may được lấp đầy. Khi rình rập, họ nhìn nhận và đánh giá mọi sự theo cái nhìn thiển cẩn của mình. Những người như thế dù nhìn cũng không thấy, gặp cũng không tin. Ngược lại, ai tìm kiếm thì dù chưa thấy, chưa gặp nhưng chân lý đã tràn đầy nơi họ!