Thứ Hai, tuần 1 TN (Mc 1,14-20)
Đi từ cuộc sống:
Thông thường, thân quen là tiểu chuẩn trước hết để ta chọn người cộng
tác, kế đó phải là những người có khả năng, nhanh nhẹ,
nhiệt tình. Thế nhưng, qua bài Tin Mừng hôm nay, ta thấy tiêu chuẩn
chọn người của Đức Giêsu rất khác.
Lời Chúa soi
đường: Có lẽ đây là lần đầu tiên Đức Giêsu gặp Si-mon, An-rê,
Gia-cô-bê và Gio-an. Người không cần biết tính tình và khả năng của
các ông như thế nào, vậy mà dám mời gọi các ông đi theo Ngài để
cộng tác trong việc loan báo Tin Mừng Cứu Độ. Quả thật, Ơn Gọi xuất
phát từ Lòng Thương Xót của Chúa chứ không phải từ tài cán con
người. Chỉ cần các ông “chịu ở” với Người, chịu quan sát và học
cùng Người, Người sẽ kiên nhẫn và tin tưởng giao sứ vụ cho các ông. Các
ông cũng không thi hành sứ vụ dựa vào sức riêng mình nhưng dựa vào ơn
Chúa.
Cảm nhận tình
thương: Ơn gọi đây không chỉ dành riêng cho linh mục tu sĩ nhưng là
ơn gọi chung của mọi Kitô hữu. Qua phép Rửa, tất cả chúng ta đều
được mời gọi nên dấu chỉ Lòng Thương Xót Chúa. Dù cho chúng ta chưa xứng đáng nhưng Chúa vẫn mời gọi. Chỉ cần ta “chịu ở” với Người,
chịu để Người uốn nắn đời sống và nương mình theo ân sủng, ta
cũng sẽ hoàn tất tốt sứ mạng của mình.
Trở nên dấu chỉ:
Hãy quãng đại đáp trả lời mọi gọi của Chúa. Hãy luôn giữ tâm tình
tạ ơn vì sự trân trọng của Chúa dành cho ta. Hãy mạnh dạn để ơn
Chúa hướng dẫn, nhờ đó ta mới chu toàn tốt sứ vụ của mình.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét