Thứ Hai Tuần X TN (Mt 5,1-12)
Phúc thay ai xót
thương người vì họ sẽ được Thiên Chúa xót thương (Mt 5,7)
Phận người khốn khổ với đủ
gian truân, vì thế, rồi cũng đến lúc ta thấy mình thật đáng thương. Mà
ta đáng thương thật! Ta đang bị vây bủa với đủ trò gian xảo lọc lừa. Ta
đang gồng mình chịu đựng áp lực. Ta cố nổ lực vượt thắng chông gai. Cơm
áo, gạo tiền, đau khổ, bệnh tật, cô đơn, vất vưởng. Nổi lo cứ thường
trực canh cánh bên lòng. Bất an cứ chờ chực trào tới. Và ta nghiệm
ra thân phận con người thật đáng thương.
Nhận ra mình đáng thương là
bước đầu để thương xót người khác. Và ai thương xót người khác thì
sẽ được Thiên Chúa xót thương. Luật vàng Đức Giê-su đưa ra là ai muốn người
khác làm điều gì cho mình thì chính mình hãy thực hiện trước (Mt
7,12).
Thực ra không phải Đức Giê-su đưa
ra điều kiện để ta được xót thương cho bằng Người muốn ta đáp lại
tình thương vô điều kiện của Người. Người đã xót thương ta rồi, đã
cứu độ ta rồi, bây giờ Người muốn ta đáp lại tình yêu đó bằng cách
chia sẻ, liên với với người khác mà thôi.
Thực vậy, bỏ qua cái vẻ bề
ngoài tội nghiệp đáng thương kia là một phẩm giá cao quý, phẩm giá
của con cái Thiên Chúa. Chúng ta được mời gọi sống niềm vui của địa
vị làm con. Chúng ta được mời gọi hiệp thông với Thiên Chúa qua đời
sống cầu nguyện, qua cử hành phụng vụ và nhất là qua việc rước lễ.
Chúng ta được mời gọi hướng “lên cao” chứ không chỉ “giam mình” trong những
thực tại trần thế này.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét